Những
Thếhệ Cáchbiệt Nhau
Cộngđồng Người Việt ở
Mỹ sẽ rasao vềsau?
Nguyễn Văn Chuyên
nguyên là một phicông của Khôngquân Việtnam Cộnghoà
21 tuổi khi anh rời Sàigòn vào năm 1975. Anh tới Mỹ
với vợ, mangtheo đứacon 2 tháng tuổi, cùng mới một
người em trai 5 tuổi, đã bỏxứ rađi để khỏi bị lâm
vào cảnh tùtội và chếtchóc nếu bị lọt vào tay
của bộđội chiếnthắng Bắcviệt. Trong một
thờigian, anh đã càycục làm đủ thứ việc taychân
ở thànhphố Dallas. Nhưng sauđó anh tìm đến
Westminster, Cali, sống với cộngđồng ngưới Việt ởđó, nay là trungtâm của Sàigòn Nhỏ.
Nơiđây có những ngôinhà màu vàng và những
cửahàng bánđồ tạphoá Áchâu, đủ để anh
cảmthấy gầngũi với quênhà.
Ngàynay,
con của Chuyên, Vũ, đã 25 tuổi, học đạihọc, làm kýgiả
viếtbáo ở Nam Cali. Vũ mê ngưỡngmộ cầuthủ đội
Lakers, lấy mấy lớp Chủnghĩa Mácxít, dùng những từ
Mỹ "cool" và "dude", hai cánhtay đều có
xâmhình. Vũ chưabaogiờ uốngthử nướcmía má anh ép
ở cửatiệm Viễn Tây của bà. Năm 1997 Vũ có vềthăm
Việtnam và anh hồitưởng lại:
- Thậtlà
kinhhồn. Toànlà đườngđất không à. Ngườita đốtrác
ngoài venlộ - thực khótinđược là mình đã sinhra ở
đó.
Sựcáchbiệt của các thếhệ khácnhau
như của giađình ông Chuyên đã từng xảyra trong
nhiều nền vănhoá qua các thờiđại, nhấtlà giữa các
nhóm didân, nhưng mối chiarẽ nầy đặcbiệt rất sâuđậm
trong cộngđồng người Việt ở Mỹ. Haimươi lăm năm
sau ngày Sàigòn xụpđổ, gần hai triệu người Việt
sống tại Mỹ đã cốgắng dunghoà lốisống của mình,
nhưng trong quátrình nầy đả nẩysinhra cảnh bấthoà
giữa ngườithân trong giađình và hàngxóm vớinhau.
Trạm
dừngchân. Đốivới các thếhệ lớntuổi, đờisống
ở Mỹ chẳngqua là một cuộcsống lưuvong, một trạm
dừngchân đợi đếnngày Cộngsản bằngcách nàođó
sẽ xụpđỗ và họ sẽ về lại quêhương trong nỗi
vinhquang. Ông Mai Công, Giámđốc Trungtâm Cộngđồng
Việtnam, một cơquan dịchvụ xãhội, nói:
- Chúngtôi
chằng mấy khác người Cuba. Ainấy đều cổgắng không
bàytỏ cảmxúc của mình và gắng sống, nhưng chúngtôi
nhớrõ tạisao mình sống ở đây.
Dù cóphải là trạm dừngchân haykhông,
Sàigòn Nhỏ có đủ hìnhảnh và hơihướm của quêcũ.
Dọctheo Đạilộ Bolsa, nằm bên phía đông xalộ 405, các
bảnghiệu chữ Việt nhiềuhơn là chữ Anh chiếmcứ
nhiều đoạn đường của khu nầy. Có nhiều kiếntrúc
xây theokiểu chùachiềng và nhiều toànhà sơn đủ màu
tím, xanh, và xanhlácây cứnhư ở Sàigòn. Ở đây có
nghĩađịa Việtnam, toàsoạn báo Việtngữ, quầy bán
raucải, tiệm uốntóc, và hiệu thuốcbắc - tấtcả để
phụcvụ kháchhàng Việtnam, lúcnào cũng rarả mở các
đài tiếng Việt trongvùng.
Vịtrí khu Sàigòn Nhỏ mọc lên
mộtcách ngẫunhiên vào năm 1975 khi người Việt
tỵnạn được khôngvận đến căncứ Hảiquân
Pendleton, nằm cách Westminster chừng vài dặm dường ở
phía nam. Cùnglúc bấygiờ, nhiều tổchức nhàthờ
trong vùng Quận Cam nổitiếng chống Cộng đứngra
bảotrợ các giađình dân tỵnạn. Đếnkhi giađình ông
Chuyên dọn tới đây, giảiđất cằncổi của Quận
Cam đã thayhìnhđổidạng. Ở nơi nầy một mónđồ
nhỏ nào cũng tốt cả. Anh Chuyên, nay là trợlý cho
một vị Thượngnghịsĩ Tiểubang California, kểlại:
-- Gạo và nước mắm ở đây rẽ
quá. Ở Texas, hồiđó tôi phải láixe cả tiếng đồnghồ
mới mua được.
Ngàynay, Quận Cam và vùng nam Los Angeles là nơi tậptrung
tiêubiểu lớn nhất của cộngđồng người Việt.
Những xúccảm sâuxa. Đây cũng là nơi
chốngđối Cộngsản mạnh nhất. Vào nămngoái khi một
chủtiệm video ở khu Sàigòn Nhỏ treo cờ Cộngsản
trong tiệm ôngta, những người chống Cộng đã biểutình
chốngđối dữdội bênngoài cửahiệu. Đầu năm nay
ở Oakland, Cali, mấy mươi người nữa đã diễuhành bênngoài
một galerie khi nơi đây cho trưngbày hìnhảnh của Hồ
Chí Minh, cố lãnhtụ của Cộngsản Bắcviệt, do một
nghệnhân người Mỹ vẽ.
Tony Lâm, 63 tuổi, uỷviên 2
nhiệmkỳ của hộiđồng thànhphố Westminster và là người
Mỹ gốc Việt đầutiên được bầu lên ở Hoakỳ. Ông
Tony Lâm cũng còn làmchủ một hiệuăn ở khu Sàigòn
Nhỏ. Nhưng chỉ vì ôngta không ủnghộ lậptrường
cứngrắn về chuyện treocờ, nhiều thànhviên trong
cộngđồng đã biểutình trước quán của ông 73 ngày.
Ông Lâm chobiết là đã chitiêu 143.000 đôla để lo
luậtsư, thunhập của nhàhàng của ông đã giảm mất
40 phầntrăm, và rồi cuốicùng ông đã phải dọn nhàhàng
sang một địadiểm khác. Ông đã khóc khi nói:
-- Tôi đã mất nước, bỏ lại
mồmã của tổtiên đế tới đây. Nhưng họ đã đẩy
tôi đến nước nầy.
Một nhânvật lãnhđạo khác của
cộngđồng, ông Phạm Cơ, cũng đã bị chốngđối vì
ôngta ủnghộ mối banggiao và thươngmại đầutư với
Việtnam và đã tổchức tiếpđãi nhiều pháiđoàn đến
từ Việtnam. Ông Cơ nói:
-- Tôi chống Việtnam nhưng trên
lậptrường xâydựng. Chúngtôi hyvọng là sẽ gópphần
vào tiếntrình dânchủhoá ở đó.
Nhưng thànhphần bảothủ ở đây thườngxuyên
vậnđộng chốngđối chuyện hoàgiải với Việtnam.
Những người này kiêntrì đưara điềukiện phải có
nhiều tựdo chínhtrị hơn ở Việtnam trướckhi
thiếtlập mối quanhệ Mỹ-Việt nào. Lậptrường
chống Cộng cứngrắn trong cộngđồng người Việt còn
mang đến nhiêu hămdoạ giếtchóc. Nguyễn Phú, 22
tuồi, một sinhviên trường Đạihọc Tiểubang
California và từng là chủtịch Hôi Sinhviên Việtnam, nói:
- Những biếncố nầy đã làm cho
cộngđồng chúngtôi đi bước thụtlùi trong bướcđường
vươnlên thành một cộngđồng vănminh.
Những mối căngthẳng này trướcđây
còn tệhại hơn nữa. Jeff Brody, một giảngviên
phụgiảng của ĐH California Fullerton phụtrách
giảngdạy các môn quanhệ đến kinhnghiệm Mỹ-Việt,
trong một báocáo chưa đước xuấtbản đã ghinhận là
trong khoảng thờigian từ năm 1981 đến 1990, năm nhàbáo
Việtnam đã bị giết ở Hoakỳ. Các nhóm khángchiến
chống Cộng đều đứngra nhìnnhận chủmưu trong các
vụ ámsát nầy, và đã có hơn 17 hànhvi bạođộng
nhắmvào những người Việt ở Mỹ được những
phầntử cứngrắn coilà có lậptrường mềmyếu đốivới
Việtnam. Trong bản báocáo ông viết:
"Cơquan tìnhbáo Liênbang FBI đã
điềutra mộtvụ, nhưng đã không đạt được
tiếnbộ nào - vụ ánmạng nầy cũngnhư những vua1n khác.
Vũ, contrai của ông Chuyên, vừa là
sinhviên vừa là nhàbáo, nói:
- Những côngkích, chụpmũ, chỉđiểm
- toàn là những chuyện vôlối. Thếhệ lớntuổi coi
Việtnam là xứ cộngsản. Còn mình thì xem ai cũng là
người Việtnam.
Gánh hànhtrang nặngnề. Nhưng Vũ
chỉ là một hàinhi khi anh rời Việtnam. Nhiều người
đến Mỹ thuộc thếhệ trước đã từng là những ngườilính
của phe bạitrận hoặc đã từng bị giamcầm sau
chiếnthắng của Cộngsản Bắcviệt, hoặc những ngưới
thuộc cả hai thànhphần. Và những cựu chiếnbinh
nầy, cũng giốngnhư những cựu chiếnbinh Mỹ, đã trãiqua
nhưng rayrức và khủnghoảng tâmthần nặngnề. Họ không
nhìn thấy độngcơ thăngtiến trong xãhội mới nầy:
Không giống như những nhóm dândicư khác từ vùng Đôngá
đến, cộngđồng người Việt đạiđasố thuốc
giaicấp laođộng, đã phấnđâu vùngvẫy vươnlên trong
những khu thịtứ nghèonàn. Bà Xuyến Matsuda, một nhânviên
xãhội phụtrách những vấnđề cộngđồng Việtnam, nói:
- Tôi làmviệc với những người
đến từ Việtnam trướcđây thường mang tâmtrạng
của kẻ không quyềnlực đã đánhmất tấtcả.
Hồsơ bà phụtrách có trên 40% số
người chỉ biết nói tiếng Việt, hầuhết là những
giađình nghèo có trẻem có có đầyđủ chamẹ hoặc
chỉ sống mẹ. Bà Xuyến giúp những người nầy
gảiquyết những vấnđề như âulo, xàoxáo giađình, và
khủnghoảng tâmthần. Đồngthời, giới ysĩ trong cộngđồng
phải ứngphó với số người bệnh thuộc lớp dicư
lớntuổi của thếhệtrước. Vùng nầy phụnữ có
mứcđộ bị ungthư tửcung và vu cao nhất Hoakỳ, nhưng
đốivới nhiều người Việtnam đây là cănbệnh
cấmkỵ chonên thường khôngđượcai chămlo tới.
Nhưng dưới nhiều khíacạnh khácnhau,
Sàigòn Nhỏ
có những cái hay mà dânnhậpcư
trongvùng nhìnnhận rằng tính cứngđầu khônghẳn là cănbệnh
mớimẻ gì đốivới họ ở Tân Thếgiới nầy.
Thựcvậy, huyềnthoại về conrồngcháutiên của dântộc
Việtnam đã kểchuyện Lạc Long Quân và bà Ấu Cơ vì
ănở vớinhau không hợp nên đã chia nhau 50 người chon
theo mẹ lên núi và 50 người con theo cha xuống biển.
Ông Như-Ngọc, một sinhviên caohọc 22 tuổi đã từ Sàigòn
đến Mỹ tám năm trước đây, nói:
-- Cộngđồng mình vẫn còn chiarẽ.
Điều nầy của có mặt tốt của nó vì dânchủ chính
là có nhiều ýkiến khácnhau. Nhưng dân mình lại quá
cựcđoan.
Sự cáchbiệt vănhoá là mộtphần
trong đờisống hằngngày đốivới Alina Lý, 15 tuổi,
họcsinh trường Trunghọc Sunny Hills ở thànhphố
Fullerton. Em nói:
- Sáng nay trong xe, mẹ em nói tiếng
Việt với em, và thường thì em trảlời bằng tiếng
Anh. Em đâuphải chọcquê mẹ, nhưng nếu nghe me
nhắcnhở thì em lại chuyểnsang tiếng Việt.
Lâm Mỹ-Lan, côbạn 17 tuổi của
Alina, nói thêm vào:
- Em có nói với bốmẹ em là
maimốt em không lấy chồng Việt?cóthể là chồng người
Áchâu, bốmẹ em đâucó ép em được..
Nói đúng ra, chính là thếhệ
trẻtrung nhất của cộngđồng người Việt nầy đây
sẽ cóthể trởthành một sứcmạnh hàngắn của cộngđồng.
Joe Trần, nguyên đạitá trong quânlực
Việtnam Cộnghoà là người có trong ảnh treo trong các
bảotảngviện tộíac chiếntranh ở Việtnam, có đứa
contrai học lấy xong bằng tiếnsĩ hoáhọc và một cô
congái đi là tìnhnguyện cho Lựclược Hoàbình tại
Phichâu. Ông nói:
- Một ngày nào đó, tôi mongmỏi
con mình và đám trẻ [Cộngsản] sẽ cùngnhau xâydựnglại đấtnước.
Trong trườnghợp đó, Việtnam lại
cầnphải sángtạo thêm một huyềnthoại mới cho dântộc.
Ngườidịch: dchph
SF 7/2000
|