Vấnnạn liênhoàn ởđây cónghĩalà những vấnđề khókhăn
kếtnối khắnkhít lạivớinhau. Việtnam trên bướcđường
côngnghiệp hoá và hộinhập vào nềnkinhtế thịtrường
thếgiới, còn quánhiều vấnnạn và khókhăn, khôngphải
mộtsớmmộtchiều là cóthể gỡbỏ hết những khókhăn
nếu giớilãnhđạo Việtnam hếtmực thựcthi chínhsách
mởcửa và đổimới thựcsự.
Vấnnạn của Việtnam đannhau chằnchịt, cáinầy vướngvíu
cáikia, từ cáinghèo, cáilạchậu chođến những vấnđề
thamnhũng. Nhiều vấnnạn dườngnhư ai cũng đã thấy nhưng
khôngphải ai cũng có nhậnthứcrõrệt về chúng, vì những
vấnđề đó gắnliền trong đờisống của mọingười và
chúng đã trởthành một nềnếp sinhhoạt thườngtrực.
Chẳngai yêuthích gì những tệtrạng hiệnhữu, nhưng cáikhó
nó bó cáikhôn, và chodù có nhậnthứcđược đầyđủ về
những vấnnạn liênhệ, khôngthểnào cóđược một giảipháp
hiệuquả nếukhông mangra cho côngchúng thảoluận -- đâycũnglà
một trongnhững vấnnạnliênhoàn, vì muốn thựchiệnđược
việc nầy, phảicó tựdo ngônluận!
Mộttrongnhững vấnnạn lớnnhất là thamnhũng và hốilộ
-- và dĩnhiên vấnđề này liênhệ và cấukết chằnchịt
liênhoàn với những vấnnạn khác của nướcnhà. Nóichocùng,
môtphầnlớn nguyênnhân của vấnđề cóthể quira là do nghèo
-- tiềnbạc là cơsở cầnthiết nếu muốn giảiquyết
bấtcứ vấnđề gì. Vấnnạn thamnhũng đã ănsâu vào
trong xươngtuỷ của guồngmáy nhànước, nhỏănnhỏ lớnănlớn.
Muốn giảiquyết vấnđề trướctiên là tránh tạođiềukiện
để cho những consâumọt của chếđộ cócơhội thamnhũng.
Thídụ thủtục hànhchánh phải bớt rườmrà, thihành chínhsách
chếtài nghiêmkhắc đốivới những kẻ viphạm, tạo phươngtiên
cho ngườidân khiếunại và tốgiác những viênchức thamô,
nângcao mứcsống của côngnhânviên cánbộ nhànước...
biệnpháp nào kểtrên khi xemxét kỹ đều khó thựchiện
cả. Mứclương của cánbộ viênchức quáthấp, thídụ côngan
cảnhsát chưatới 500 ngàn đồng một tháng thì làmsao ngườita
sống cho được? Ðể sinhtồn họ phải tìmmọicách để làmratiền,
dođó dịchbệnh hốilộ là cănbệnh trầmkha của các
xứnghèo như Việtnam. Khôngmuốn họ thamnhũng thì phải tănglương
cho họ, tăng cho đếnmức họ cảmthấy việc ăn hốilộ khôngcòn
đáng phải phiêulưu liềulĩnh để mấtviệc và bị chếtài.
Nhưng lấytiền đâu tănglương? Muốn tănglương thìphải
tăngthuế, mà muốn tăngthuế thìphải làmcho dân giàu làmănracó,
muốn dân làmănracó thì phải tạo đềukiện làmăn buônbán
thuậnlợi cho người dân, giảmbớt những phiềntoái của
giấytờ hànhchánh... Cái điểmchung để giảiquyết
vấnnạn nầy là: đơngiảnhoá thủtục hànhchánh!
Thựchiện được côngcuộc cảitổ hànhchánh sẽ tạo điềukiện
thuậnlợi cho dân làmăn và bớt cơhội cho cánbộ thamnhũng.
Nhưvậy ta thấy từ vấnnạn liênhoàn, cáinầy liênhệ đến
cáikia, chođến kếtquả dâychuyền, loạitrừ cơhội thamnhũng
hốilộ và tạophươngtiện làmăn cho ngườidân. Nhànước
đã làmđược gì trong lãnhvực nầy? Nhưng ẩnsố
quantrọng trong phươngtrình nầy là tăngtiềnlương. Lấy
tiền đâu?
Lươngbỗng viênchức cánbộ nhànước rất thấp, nhưng
họ vẫn sống. Khôngcầnphải nói ta biết là họ sống
nhờvào thamnhũng và hốilộ. Ðâylà một thựctế mà
giớilãnhđạo phải nhìnnhận. Nếu đã nhìnnhận thì khôngcòn
lýdo gì để gạtbỏ cái lýthuyết là songsong với nền
kinhtế nổi là có sựhiệnhữu của một nềnkinhtếchìm.
Nềnkinhtếchìm nầy là gì? Ðó là mốiquanhệ traođổi tàivật
và dịchvụ giữa người ănhốilộ và nguờihốilộ.
Thunhập chínhthức hàngháng của côngan cấpdưới ở dướimức
cốđịnh chưatới 500 ngàn đồng, nhưng thunhập của họ
từ tiền thamnhũng hốilộ cóthể gấphàng chụclần tiềnlương
chínhthức. Nếu nhànước hợppháphoá nền kinhtếchìm kia
thì sựtraođổi tàivật và dịchvụ chìm kia sẽ được côngkhaihoá,
va hoạtđộng muabán traođổi kai sẽ trởthành mộtphần
của nền kinhtế nổi. Mọingười sẽ đườngđườnghoànghoàng
muabán vớinhau. Ðâylà một thựctế mà giớilãnhđạo
phải nhìnnhận, nềnkênhtế đó chìm bởilẽ vì nhànước
cấmđoán và làmkhódễ. Lấythídụ hàngquốccấm hay hànglậu,
bởilẽ nhànước cấm chonên nó trởthành lậu. Mà muốn
bắthànglậu thì phảicó guồngmáy côngan cảnhsát ngănchận
và kiểmsoát, và để nuôidưỡng guồngmáy này, nhànước
phải trảlương, lương khôngđủsống côngan lại phải ănhốilộ
của dân, dân muốn làmăn suônsẻ lại phải đóngthuếsống
thuếchìm -- thếlà nhànước mấttoi một nguồnthuế khảdĩ
cóthể dùng để tăngluơng cho cánbộ viênchức nhànước!
Ðâylà đápsố cho cái ẩnsố tiềnđâu? trong phươngtrình
nêutrên.
Thídụ nhỏ nêutrên chotathấy mọisự đềucó mốiiênhệ
gắnbó vớinhau, và vấnđề tại Việtnam hiệnnay là
sựhiệndiện của những vấnnạn liênhoàn. Lấy một
thídụkhác, vấnnạn nghèo họhàng dâydưa chặtchẻ
vớinhau với nền kinhtế kémmởmang của nướcta. Ðơngiảnhoá
vấnđề chúngta thấyrằng một hộ nghèokhó biếtrằng
muốn thếhệ conemmình được nêncó vềsau thì phải cho
conemmình họchành đếnnơi đếnchốn, nhưng họ khôngđủ
tiềnbạc đểcho conemmình đihọc, lại đànhchấpnhận
sống trong kiếpsống nghèokhó từ thếhệ nầy sang thếhệ
khác. Nhànước Việtnam đã làmgì trong lãnhvực giáodục để
nângcao dântrí, để họchỏi các ngành quảnlý kinhtế, ngânhàng,
kinhdoanh, và kỹthuật khoahọc mọimặt? Ai mà không muốn
cho conem mình họchành đếnnơiđếnchốn? Từxưa đếnnay ôngcha
chúngta đã coitrọng chuyệnhọchành, vìđólà chìakhoá cho
một tươnglai xánlạnhơn. Thếnhưng, ngânsách nhànước dànhcho
lãnhvực giáodục mỗinăm rấtlà khiêmnhượng. Lương giáochức
là đồnglương thấpnhất sovới nhiều ngànhnghề khác trong
giaitầng côngnhân viênchức nhànước. Trườnghọc khôngđủ
chỗ thunhận họcsinh thànhthử những họcsinh thirớt vào
những trườngcônglập đành phải chọn hoặclà học trườngtư
hoặclà chịudốt. Nhưng muốncó một hệthống giáodục
tốt thì phải có... tiền. Nhànướcta quá nghèo thì lấy
tiền đâu ra để xâydựng trườnghọc và trảlương cao cho
độingũ cánbộ giáodục?
Conem chúngta, những đứatrẻ Việtnam sống trong một hoàncảnh
nhưvậy đànhphải giànhgiựt nhau những chỗngồi trong nhàtrường,
đứanào thua và khôngcótiền học trườngtư là đànhphải
chịudốt, chấpnhận cảnhsống thấphèn do thiếuhọcvấn.
Nhưđãnói, cáilýdo đưađẩy nềngiáodục và tìnhcảnh
thiếu học của nhiều trẻem Việtnam là do khôngcó tiền.
Kinhtế lạchậu, bậnbịu miếngăn haibữa tựnó đãlà
một tháchthức lớnlao rồi. Ai đãtừng sanhra và sống trong
cảnh nghèohèn đều biếtrõ cái vònglẫnquẫn chuacay này.
Nhưvậy giảipháp cho vấnđề nầy làgì?
Nếu bạn là bậcphụhuynh với cảnhsống bị hạnchế
về nhiều mặt và bạn biết là giáodục là chìakhoá cho tươnglai
của chúng, bạn sẽ làmgì để gởi con đếntrường
hầucho conemmình đuợc họchành đầyđủ? Bạn sẽ đầutư
hết mọi nguồn tàinguyên vào chúng? Cólẽ đây là giảipháp
mà đasố phụhuynh đãlàm để mưucầu một tươnglai tươisáng
hơn cho thếhệ vềsau.
Nhưđãnói, trên cấpđộ cảnước, nhànước Việtnam rõràng
là chưa làm hết mức như ta kỳvọng. Mộtphần bởilẽ nướcta
gặpphải những vấnnạn liênhoàn.
Vấnnạn liênhoàn nầy, nóichocùng nóichoxa, đâylà
hậuquả của một nềnkinhtế kiểmsoát -- liênhoàn với
chếđộ chínhtrị hiệntại -- nếu bungra thì liệu nhữngngười
lãnhđạo hiệntại cócòn giữvững chiếcghế của họ không?
Ðằngnào thì cũng phải có kẻ hysinh -- hoặclà giớilãnhđạo,
hoặclà ngườidân vậy. Cáithế liênhoàn nhânquả dângiàu
nướcmạnh đến baogiờ mớithành hiệnthực?