|
Thơ
Bắc Giang
Bốnmùa
XUÂN
Xuân về đàn bướm tungtăng
Hoamai nởrộ vàng căng cánh vườn
Chimoanh gợinhớ ngườithương
Quỳnhhoa khoesắc khắpđường em đi
HẠ
Hạ phô mầu nắng xuânthì
Căngphồng nhịpthở bướcđi quanh đồi
Ngườiem tócxõa buôngrơi
Mắt longlanh liếc mảnhđời trôiqua
THU
Thusang cànhtrúc lađà
Chiềuhoang trởlạnh, mầu hoa úatàn
Lávàng từngchiếc thởthan
Thươngcho sốkiếp bẽbàng đơncôi
ÐÔNG
Ðôngvề tuyếtphủ mềmmôi
Cây trơ xương đứng ỉ-ôi khócthầm
Trọnđời ôm lối tìnhcâm
Thắplên một nénhương trầm nhớ ai.
Dặndò
Ngàymai em có bước sangsông
Ðừng gửicho anh cánhthiệphồng
Sântrường vắngđi tàáotrắng
Em về bênấy nhớ anh không
Chồngthơ ngàycũ em đểđâu
Ðốthết cho em bớt usầu
Tiễn em lầncuối sang đò mới
Anh về uốngrượu suốt đêmthâu
Tấmhình bénhỏ nhớ không em
Ðôita cùng chụp dưới ánhđèn
Xéđi chohết ântình cũ
Cho anh chồng mới hết cớ ghen
Còn nữa em yêu nụhôn đầu
Chôn kỹ cho anh dưới biểnsâu
Môihồng từnay đừng trangđiểm
Cũng đừng tôđậm mắtbồcâu
Hãy nhớ những lời anh dặndò
Tình mình anh muốn đốt thành tro
Em đi cốgắng xây duyên mới
Ðừng để cho anh thấpthỏm lo!
Giấcmơhoa
Ta tưởng ta như một nhánhsông
Qua bao connước ngập ngang lòng
Có conđò nhỏ xuôi theo gió
Cô láiđò ơi nhớ ta không?
Ta tưởng ta như tianắng hồng
Len qua khecửa giữa phòngkhông
Vờn lên máitóc ngườiyêu cũ
Thắp ngọn hươngtình giálạnh đông
Ta tưởng ta như một hạt mưa
Lấplánh trên mi lúc giaomùa
Tuôntheo giòng lệt trên gòmá
Ướt cặp môihồng em biết chưa
Ta tưởng ta như mây langthang
Phảngphất đồi mơ áogấm vàng
Chântrời gócbiển người em hỡi
Hãy hát cùng ta đónxuân sang
Ta tưởng ta như gió cuối xuân
Hôn lên đôimá mới một lần
Tungbay tàáo nămxưa ấy
Ðã nhớnhau rồi em biết không
Xuân nay em hỡi nhớ ta chăng
Bên ta ngâyngất cánh hoa vàng
Cùng xây hạnhphúc trên cát trắng
Nên mộng tantành theo giótrăng!
Bẽbàng
Ta ngày xưa langthang
Bước bướcchân nhịpnhàng
Theo em từng nhịpthở
Vũtrụ sầu mênhmang
Ta ngày xưa ngỡngàng
Nhìn tóc em baybay
Mênhmông chiều lộnggió
Ngâyngất hồn mêsay
Ta ngàyxưa chốn này
Ngậ ngừng theo nắng mới
Tơvương buồn vờivợi
Ômấp tình đơncôi
Ta bâyiờ đơn chiếc
Tóc ngả mầu thờigian
Tìnhyêu như gió thoảng
Gặpnhau sao bẽbàng.
Ðời có những chuyệnkỳlạ
chỉcó trời mới hiểu
Khônghiểu kỳlạ làmsao
Hồn tôi nhẹ quá baycao lêntrời
Lânglâng trong gió chơivơi
Haylà tôi đã yêu rồi đó em!
Khônghiểu kỳlạ làmsao
Tìnhyêu như mới mời chào hômqua
Hômnay tình đã nhạtnhòa
Như cơngió thoảngbay qua đầughềnh
Khônghiểu kỳlạ làmsao
Thântôi mãi cứ laođao tìnhtrường
Yêunhau chưa chút vấnvương
Mà em đã vội nguýtlườm giận tôi
Khônghiểu kỳlạ làmsao
Mới yêu ngườiđó hômnào
Hômnay ngườiấy đã chào mình đi
Thiệphồng nhận đó, thôithì
Viết dămba chữ vuqui chúcmừng!
Máitóc xưa
Ngày ấy anh vừa hôn lên mái tóc
Em đã hờn nước mắt chạy loanhquanh
Ánh mắt buồn em giận dỗi sao đành
Cho anh mãi là người gây tội lỗi
Anh ngớ ngẩn không hiểu mình cótội
Ðã làm em hờ hững ngoảnh mặt đi
Mùi tóc thơm phảng phất lúc xuânthì
Bờ vai nhỏ no tròn phơi trong nắng
Em yêu hỡi bây giờ trăng gió lạnh
Nước mắt em làm ướt cả hồn anh
Năm tháng cũ sao còn vương theo gió
Ánh mắt xưa phảng phất quên saođành
Còn đâu nữa những ngày thân ái cũ
Thoảng đâu đây nồng cháy nụ hôn đầu
Vạndặm sâu anh còn yêu em mãi
Hờn ghen xưa chẳng phải tình yêu sao?
Thuyền mơ
Thuyền ai đậu bến sôngTương
Chờ người lữkhách lỡđường sangsông
Trăng soi sóngnước bềnhbồng
Gió thu nhẹ thổi thuyền hong trăng vàng
Ðêmtàn đónkhách sangngang
Người ơi có biết lỡlàng duyên ai
Lữkhách hề lữkhách
Trăng ơi lệ tuônrơi
Thuyền em xaxa đó
Chờnhau chờ suốtđời
Trăng vàng muôn khắpnẻo
SôngTương nước trongveo
Thuyền mong chờ em đó
Cóchăng tình đemtheo
Bếnmơ hồng đôimá
Lệnhỏ nămtháng qua
Tuổihồng baytheo gió
Trăng ơi, bóng xếtà!
THƯ CHO
NHỎ
Nhỏ ơi, hôm nay ta buồn quá
Câycỏ quanh nhà cũng xótxa
Conbướm khôngcòn sang chơi nữa
Cả một khuvườn có mìnhta.
Thờitiết sángnay hơi lànhlạnh
Mùađông đã về, lá hết xanh
Tuyết trắng bắtđầu rơi trên núi
Cănnhà ta ở vắng lạnhtanh.
Nhỏ ơi, bản tìnhca ngàyxưa đó
Quyệnvào đời ta như giấcmơ
Ðưa ta về với bao kỷniệm
Một phút hồn ta bỗng thẫnthờ.
Con chimkhuyên vàng khôngcòn nữa
Chiếc lồngson ủrũ màutang
Chiều hômnay trời không buôngnắng
Hàngthông trơtrụi đứng xếphàng.
Nhỏ ơi, thôiđừng hờndỗi nữa
Sẽ cóngày ta trở lại chốnxưa
Nơi chỉ còn mầutrắng tuổihọctrò
Và những kỷniệm còn vương đâuđó.
TB: Thôi nhé, nhỏ ơi đừng khóc
nữa!
Xuân nhớ cốđô
" Bộctrúc thanh trung nhất tuế trừ
Xuânphong tống noãn nhập đồtô" (1)
Cànhmai thấpthoáng sau khecửa
Pháonổ vang nhà nhớ cốđô
Tràngtiền, Vĩdạ nay cònđó
Kimlong, Ðạilược đóahồng đâu
Này hồ Tịnhtâm còn sen trắng
Còn bóng giainhân đổlệ sầu
Hoàngcung nay còn vương ngấnlệ
Cấmthành loanglổ khóc tangthương
Haimươi năm lẻ sầu lybiệt
Lêgót quêngười dạ vấnvương
Cònđâu bóngdáng cô Tônnữ
Tantrường ethẹn mỗi chiều mưa
Ðâu tiếng vesầu hè nămấy
Mơmàng tưởngnhớ chuyện ngàyxưa
Trời vẫn usầu cốđô ơi
Bóngdáng ngườixưa mất đâu rồi
Giaothừa pháonổ đêm xuân cũ
Xácpháo nay còn đỏ nữa thôi?
(1) Tiếng pháotre nổ, tiễn nămcũ đi
Gióxuân thổi về ấm rượu Ðồtô
( Vương An Thạch 1021-086)
Ðồtô: Theo tục lệ xưa bên Tầu, vào cuốinăm ngườita
lấy cỏ Ðồtô cấtthành rượu rồi ngâm xuống giếng
, rượu này được uống vào những ngàyTết để trừ
khíđộc.
|
Ngàyxưa
Ngàyxưa, ngàyxửa, ngàyxưa
Mẹ tôi yếmthắm lênchùa đọckinh
Dânghương trước Phật tổđình
Cầucho cóđược bónghình ngườiyêu
Cha tôi đứng cạnh hỏi liều:
"Ý cô muốn chọn ngườiyêu thếnào
Tàicao họcrộng rasao
Haylà chỉ muốn thanhtao, hiềnlành?"
Mẹ tôi nướcmắt chạyquanh
Bỏ cả Phậttổ chạy nhanh rangoài
Cha theo bámsát bên vai
Ngắt hoavạnthọ dâng hai tay chầu
Mẹ tôi đứng một hồilâu
Nhìn cha đang bới cơigiầu làmquen
Mẹ như đã đến cơnthèm
Nhận cơi giầu lạ, nhậnthêm ântình
Mỗilần nhớ ngọntrúc xinh
Cha tôi đến trước tổđình làmthơ
Mẹ sang bêncạnh ngồi chờ:
"Sao cha mày chỉ làmthơ suốtngày!"
Nụhồng
Tặng Ng.
Nụ hồng rớt xuống bờmi
Hai con chim mộng bay đi tìmđàn
Tơtrời giăng khắp nhângian
Màsao ngườiấy chưa màng đến tôi
Nụhồng rớt xuống bờmôi
Suối tiên ngọtlịm cho tôi ngỡngàng
Ðườngtình mởrộng thênhthang
Contim như đã quihàng thiênthai
Nụhồng rớt xuống bờvai
Lânglâng consóng dậy ngoài biểnkhơi
Bọtbèo tanvới mây trôi
Trămngàn tinhtú chơivơi giữađàng!
Quàcưới
Tôi viết cho em một bàithơ
Bàithơ tảcảnh lúc sươngmờ
Cóngười thiếunữ bên songcửa
Chờđợi ngườiyêu đến dạikhờ
Tôi hát cho em một bàica
Bàica kểlại tình đôita
Ngàyxưa có một ngườicongái
Cắpsách đếntrường áotrắng hoa
Tôi vẽ cho em một bứctranh
Bứctranh em đứng khóc sau mành
Lệnhòa ướtđẫm bờvai nhỏ
Tâmtư khépkín máiđầu xanh
Ba mónquà trên đã gói rồi
Tình mình nhưthể ángmây trôi
Em lên xehoa xây mộng mới
Pháohồng rộnrã nát tim tôi
Ðò-ngang
"Vídầu tình có dởdang
Thì cho thiếp lấy đòngang thiếp về"
Chàng ơi tìnhnghĩa phuthê
Ngọtbùi cayđắng trămbề ngổnngang
Bâygiờ gẫycánh giữađàng
Thiếp đành camchịu cho chàng yêntâm
Thiếp về dệtcửi chăn tầm
Chàng ơi ởlại tựchăm lấy mình
Mười năm như bóng với hình
Trongnhà ngoàingõ chỉ mìnhthiếp lo
Chiềuqua thiếp ghé bếnđò
Nhìn sang bênấy mà locho chàng
Ðòngang cáchtrở hai đàng
Thiếp lo phận thiếp, phận chàng ai lo?
Haylà thiếp bướcxuống đò
Lấy conđò dọc về lo việcnhà ..
Vídầu tình có mặnmà
Chèo conđò dọc vềnhà thăm.. anh!
Tóc em là cả
đoáhoa
Hươngtình như một đóahồng
Theo cơn gióthoảng bay trong thiênhà
Tóc em là cả đồi hoa
Ðưa anh vào mộng nhạtnhòa trong thơ
Tìnhyêu thoảng đến baogiờ
Thoáng hồng đôimá chiều mơ hômnào
Thiênthai ngập ánh trăngsao
Tócmây ướchẹn lệ trao ântình
Em như ngọc trúc xinh
Gió lay theo cuộctình
Vấnvương mơ theo nắng
Ðồi hoa phiến băngtrinh
Tóc bay, sợitóc bay
Vầnthơ ta vẫn say
Hờnghen lên suốitóc
Ðồi hoa lệ vơiđầy
Em lên ngọnđồi hồng
Chờmong cơngió đông
Nụhồng vương đôimắt
Có nhớ tình ta không?
EM NHÌN TA
XALẠ
Gặpnhau phố lênđèn
Gậtđầu định chào em
Vộivàng sao cúimặt
Làmnhư ta chưa quen?
Ngượngngùng em quay sang
Trong ta chút ngỡngàng
Phảichăng còn hờngiận
Ðể hồn ta đihoang
Sao em nỡ làmngơ
Ðể nắng mới trôngchờ
Hương xưa còn lỗihẹn
Thángngày như giấcmơ
Tình ta sao chưa đầy
Ðèn vàng hoa lấtlây
Sợ mai mưa về sớm
Rượu hồng thêm đắngcay
Áo xưa bay theo gió
Suốitóc lượn quanhco
Tơhồng giăng khắpnẻo
Ra ta lỡ chuyếnđò
Mai này còn gặpnhau
Cứ giảvờ làmngơ
Cho ta buồn vờivợi
Tuônđầy những vầnthơ
Thôithì, đừng nhìnnhau
Ðừng gieo thêm nỗisầu
Hãy xemnhư xalạ
Cũng đừng hẹn kiếpsau!
HỒIKÝ THĂM
ANHQUỐC
Ðến xứsở
sươngmù
Luânđôn xứsở sươngmù
Trưanay ta đến, sươngthu chẳng về
Gặp em: phớttỉnh Ănglê
Thìthôi côbé, ta về nhớ chăng?
Thăm Towers of London
Ði đâu cũng thấy Towers
Chémđầu, cắt cổ bên bờ sông Thames
Ðỉnhchung hay chút ngaivàng
Cônghầu, khanhtướng tanhoang đấttrời!
Gặp Anne Boleyn
Thương cho sốkiếp hoađào
Chốn quânvương ấy bướcvào làmchi
Ðẻra congái làm gì?
" Nhất nam viết hữu" viết đi, ta chờ!
Lờkhuyên ở Soho
Soho cẩnthận nghe em
Người đi đôngđúc lấn chen coichừng
Có tiền nhớ lận quanh lưng
Ði thành từng nhóm, canhchừng lẫnnhau!
Gặp Diana ở Wesminster Abbey
Thắplên một nénhương lòng
Côngnương, thôinhé, cũng xong một thời
Cuộctình cayđắng như vôi
Một cơngió thoảng, giữa trời tunghê!
Giãbiệt London
Thôiđành giãbiệt Luânđôn
Lâuđài, điệnngọc, tiếngđồn gầnxa
Tranhnhau một giảisơnhà
Hồnoan khắpnẻo, vinhhoa íchgì?
Sang Bỉ gặp "cốtri"
Thôiđừng "hoảnghốt" bạn ơi!
" Lướcta độcnập", xứngười phồnvinh
Thươngcho sốkiếp dânmình
Sống trong hốthoảng, rậprình cảđêm!
HỒIKÝ ÐITHĂM
AMSTERDAM
Amsterdam!
Người đâu đôngđúc rộnràng khắp nơi
Tìm em tận cuốichântrời
Hàngcây nghiêngđổ, hay người tôi yêu?
CHÈOTHUYỀN TRÊN
SÔNG
Nắngvàng xuyên dưới hàngcây
Gió ru khómtrúc, ángmây lađà
Tiếng đàn aiđó xaxa
Tử Kỳ cònđó, Bá Nha đâurồi?
THĂM HÃNG BIA HEINEKEN
Chuyếnhchoáng mensay tớ bướcvào
Tưởngrằng côbé hóa .. trờicao!
Cầm ly bia uống mà ngâyngất
Bọttrắng haylà những ánhsao!
ÐẾN NHÀ ANNE FRANK
Ðời em nhậtký viết xong
Ðời tôi? Nhậtký vài dòng lại thôi
Thươngthay, mười sáu tuổiđời
Cớsao em đãra người cổ xưa?
ÐẾN VIỆNBẢOTÀNG VAN GOGH
" Trời buồn cảnh cũng đeo
sầu"
Chàng buồn nét vẽ một mầu tốităm
Cănnhà vàngúa âmthầm
Bạnbè dămđứa, tìnhthâm chưa tròn.
THĂM RED LIGHT DISTRICT
Red light district là đây
Bồng lai tiên cảnh chốn này hay sao?
Lầuxanh hay động hoađào
Thúy Kiều, Kim Trọng vẫy chào ta chưa?
Bắc Giang
Ðọcthêm Thơ
Tân Văn
|
|