|
Thơ Tân
Văn
Em
Huyềndiệu
Em ơi cóbiết chăng?
Em là người trong mộng
Mongđợi ngày gốichăn
Em là vầngtrăng sáng
Soiđường anh đêmđen
Là mặttrời rựcrỡ
Toảchiếu ánhbìnhminh
Khi mây mờ chephủ
Tim vẫn rựclửa tình
Khi HằngNga yêngiấc
Anh nhìn trong mắt em
Như saotrời sángtỏ
Nên đêm chẳng cần đèn
Em là niềm hyvọng
Soi đêmtối khôngtrăng
Anh yêu em dàodạt
Đạidương cũng khôngbằng
Lòng anh thathiết lắm
Tim anh xin hiếndâng
Hãy Yêuđi
Dầu bạn chỉ mới mườitám tuổi
Hoặc một trăm mườitám tuổi cuốiđời
Ở trong thành hoặc thôndã xaxôi
Thì bạn hãy nghe tôi yêuđi bạn
Đường vào yêu đừng ngậpngừng, ânhận
Đừng tráchhờn, đừng nuốitiếc, thiệthơn
Khi bướcvào chỉ nhìnthấy ngườithương
Mọi trởngại bênđường đừng đểý
Yêu khôngchết tronglòng như bạn nghĩ
Tim nởhoa hồn mơmộng tuyệtvời
Cho thật nhiều, cho tấtcả bạn ơi
Ngườita nhận haykhông, không quantrọng
Miễn mình yêu như trờicao đấtrộng
Chuá Phật từng khuyên ta hãy yêunhau
Thì tìnhyêu có gì hiểmnguy đâu?
Bạn chỉ trách tại mình yêu khôngthực
Yêu như dòngsông khôngbaogiờ dứt
Như nước đạidương càng uống càng thèm
Biết hysinh, biết thathứ cảmthông
Biết tặng hoahồng dẫu lòng chưa mở
Yêu là những bản nhạctình êmả
Bạn vui khi ngườiyêu nở nụcười
Là máu trong tim, dưỡngkhí trong người
Là gió mát dầu không nhìnthấy rõ
Là mặttrời rời vùng mây tămtối
Sưởiấm lòng vào những buổichiều đông
Là lửahồng cháy mãi suốt trămnăm
Là lýdo bạn sinh trong vũtrụ
Yêu một phút nhưng suốtđời còn mãi
Yêu Bốn Mùa
Anh yêu em vào mùaXuân hoa nở
Anh yêu em suốt mùahạ trờixanh
Và yêu em suốt mùaThu lá rụng
Cả mùađông mặc băngtuyết baoquanh
Anh yêu em khi buồn, vui, sướngkhổ
Khi em xinh hoặc nhansắc tànphai
Khi em khoẻ cũng như khi em bệnh
Một lời yêu vàngđá chẳng hềphai
Anh yêu em dẫu trờimưa hay nắng
Dẫu đêm dài hay đêm ngắn vẫn yêu
Khi em nói hoặc em ngồi yênlặng
Thì trong tim em vẫn nói rấtnhiều
Yêu
Em
Yêu em trọnkiếp đời
nầy
Yêu nhiều kiếp nữa vẫn đầy tìnhyêu
Yêu sâu, yêu đậm, yêu nhiều
Thếgian chỉ có tình yêu chúngmình
Yêu cho đôimá em xinh
Cho hoa thêm nụ, cho mình thêm con
Xin người giữ dạ sắtson
Chớ đừng thayđổi héohon lòng nầy
Yêu em đắmđuối ngấtngây
Lânglâng anh tưởng trên mây chíntầng
Dầucho sông cạn đá mòn
Tình anh cũng vẫn mộtlòng khôngphai
Hỡi người bênđó cóhay?
Anh quên nămtháng đêmngày vì em
Càng yêu càng thấy lo thêm
Tim em thayđổi ta tìm nơinao?
Yêu như biểnrộng trờicao
Suốinguồn đang chảy ngọtngào vì em
Xanhau càng nhớnhung thêm
Muốn hôn mà phải nhịnthèm đôimôi
Muốn hôn cho sụp đấttrời
Muốn yêu cho đến cuốiđời còn yêu
Tươngtư trằntrọc rất nhiều
Ta như hoangdại vì yêu nồngnàn
Cámơn người
Cámơn người rất
tuyệtvời
Thơ tình người gởi làm tôi chạnhlòng
Trămnăm vẫn nhớ tên nàng
Thơ làm sayđắm bànghoàng ngấtngây
Những bàithơ ngắn quá hay
Tìnhngười đã trải từ ngày quennhau
Dầu haiđứa ở hai châu
Mà tôi tưởngtượng nàng đâu bênmình
Người đâu duyêndáng thật xinh
Ướcgì người đến tỏtình trong dêm
Nơiđây chăn ấm nệm êm
Để duyênkỳngộ càngthêm mặnmà
Đêm mơ haiđứa chungnhà
Ngắm sao thưởng nguyệt xem hoa sauvườn
Để hoa tim nở yêuthương
Để cho haiđứa chunggiường tânhôn
|
Tương
Tư
Trời Canada nhớ đất Việtnam
Nên hômnay mưagió mịtmùng
Hay anh nhớ nên trờimưa đổ
Xa quá rồi, sao thể ghéthăm?
Trời tươngtư nên khóc thành mưa
Anh nhớ em, biếtmấy chovừa
Ngôì lắngnghe chim buồn gọi bạn
Gió lạnhlùng xuyên những song thưa
Nếu như anh ôm được thân em
Anh cầu mưagió suốt ngàyđêm
Để em khôngthể rời anh được
Ta sẽ chonhau đến đãthèm
Nhớ quá ngườiyêu của anh ơi
Viết vạn bàithơ chẳng hết lời
Xin gió trao em niềmcảmxúc
Lòng anh thươngnhớ mãi khôngthôi!
Trăng
Ai treo lơlững trên trời
Trăng vàng soisáng cho đời thêm vui
Cho tôi thêm đươc nụcười
Nhìn trăng và để ngắm người tôi thương
Ngàyxưa kia có vua Đường
Yêu HằngNga mộng chunggiường trên trăng
Còn tôi yêu chỉ mình em
Chỉ mơ chunggối những đêm trong phòng
Để tôi hôn được môihồng
Mặctình trănggió vợchồng mâymưa
Trăng kia khi tỏ khi mờ
Tình tôi vằngvặc suốtđời bên em
Mười Thương
Một Thương máitóc đenhuyền
Hai Thương má lún đồngtiền thật xinh
Ba Thương đôimắt đatình
Bốn Thương môi mọng của mình chứachan
Năm Thương ăn nói dịudàng
Sáu Thương bộngực đầytràn áiân
Bảy Thương cái bụng xinhthon
Tám Thương đầyđặn đôi mông tuyệttrần
Chín Thương hấpdẫn đôichân
Mười Thương thathiết trungthành thủychung
Em
Em là ngườiyêu rất tuyệtvời
Em là hiềnthê cuả muônđời
Em là hiềnmẫu lo concái
Em làánh sáng tỏa muônnơi
Anh sẽ yêu em thật đắmsay
Lòng anh sonsắt chẳng lunglay
Chodẫu giainhân nhiều châubáu
Anh cũng chẳng thèm,chẳng đổithay
Anh quý em hơn triệu kimcương
Đời này đâudễ gặp ngườithương
Tấtcả loàingười trên thếgiớii
Sao chỉ mìnhem anh vấnvương
Anh cảmơn em suốt kiếp nầy
Và giữ trong tim vạn kiếpsau
Yêu em thathiết, anh đang muốn
Tặng những nụhôn thật ngạtngào
MƯARƠI
Gió hôn câylá rụngrời
Gió hôn những hạtmưa rơi lạnhlùng
Phảichăng ChứcNữ nhớ chàng
Hay NgưuLang khóc những hàng lệrơi
Mưagiăng khắpphố tơibời
Ta đi trong gió nhớ người trong mưa
Mưa rơi ướt hết bờvai
Ướt đôi mắt đỏ thương ai đợichờ
Yêu em anh viết thành thơ
Yêu em anh dệt giấcmơ tuyệtvời
Ướcgì em đến tậnnơi
Ta đi chung dưới mưarơi tâmtình
Mưarơi ướt hết đôimình
Ômnhau khắnkhít cho tình dângcao
Để cho thânthể sátvào
Chanhoà thành một tuôntrào áiân
Để lòng sungsướng lânglâng
Mưa tìnhyêu ngập trong lòng đêmê
Tân Văn
Ðọcthêm Thơ
Xuân Tân Văn
|
|