BÌNHLUẬN
"Sửađổi
Cáchviết TiếngViệt"
Author: Phạm
(---.proxy.aol.com)
Date: Friday 03-08-02 10:15 (PST)
Kính thưa quý vị,
Tôi
thuộc lớp người "tuổi quá 70, mắt mờ
tai điếc", tuy không được học
"tiếng Việt" một cách nghiêm túc, lúc
nhỏ phải học chữ Nho, chữ Pháp ở trường.
Trong quá trình học hỏi, gặp biết bao gian
khổ. Tự học chữ Quốc ngữ không mấy khó
khăn bởi nói và nghe "tiếng Việt"
từ thuở bập bẹ "ba ba má má" tới
ngày nay. Cha mẹ ngoài việc lo chén cơm, manh áo
còn khuyên dạy phải "nói tiếng Việt, đọc
và viết chữ Việt" dù phải học tiếng Tây
tiếng Tàu . Nghĩ lại cơm cha áo mẹ công
thầy! Công cha, nghĩa mẹ là vậy, sao mà quên
được. Vì không có căn bản học "tiếng
Việt" như liệt quý vị Tran, Đoan Hùng,
PCDong, v.v., nên tôi có rất ít thầy . Trong
số hiếm hoi đó có Trương Vĩnh Ký, mà Trần
tiên sinh gọi nôm na là Đại Việt Gian. Trần
tiên sinh có vẻ là một kẽ cả, học thức
huyên thâm, đáng kính mến lắm thay, có thể là
thầy của tôi đó. Thầy là cha mẹ, dạy sao
nghe vậy . Thầy Trần và Đại Việt Gian đều
là thầy đáng quý cả. Học chữ Hán chữ Nôm,
nhưng có nhiều chữ Nôm đọc không được,
nhờ thầy Đại Việt Gian phiên ra QN mới mở
trí ngu được phần nào . Nếu mấy lời tâm
huyết có điều thất kính xin thầy Trần tha
lỗị Vạn tạ! Vạn tạ!
Hình
như tôi viết sai đề, mãi mê "cái tôi đáng
ghét" mà bị lạc hướng. "Cải cách
tiếng Việt" là điều đáng làm, dù không
ai đề xướng "tiếng Việt" cũng tự
canh cải . Kể từ thuở Đại Việt Gian đến
thầy Trần bây giờ, "tiếng Việt"
thay hình đổi dạng trở nên trong sáng hơn. Lành
thay! Các học giả như Nguyễn Ngu Í, Nguyễn Đình-Hoà
v.v. đã khởi xướng nhiều canh cải trong
"tiếng Việt". Mới đây thầy Trần và
ngài PCDong đề xướng cải cách "tiếng
Việt" lại dùng Diễn Đàn chữ Nôm. Bài
của ngài PCDong tràng giang đại hải, hình như
viết bằng "tiếng Việt" nhưng có khá
nhiều chỗ tôi không dám đọc, bởi có nhiều
chữ lạ lùng hay quá mới đối với tôi . Nghĩ
lại cho kỹ là thân già nầy không theo kịp giòng
nước đang trôi mà buồn. Mắt mờ, làm sao đọc
được lời vàng ngọc của Ngài PCDong. Tiếc
thay! Hình như một trong những ý nghĩ cao đẹp
là canh cải tiếng Việt cho thích nghi với
thời đại điện tử điện toán. Hơn hai
thập niên lăn lộn trong nghành điện toán, hưu
trí non bảy năm, nay đã bị các vị như
PCDong, Đoan Hùng, thầy Trần bỏ đi rất xa .
Nhớ ngày nào phải học ngôn ngữ Algol, lần
lữa đến C++, Java ... Còn vài công việc chưa
hoàn tất, nay biết được các bậc thông thái
PCDong, Doan Hùng, và thầy Trần, mong được
thấy các vị làm mấy việc này song song với
việc xỏ xâu tiếng/chữ Việt. Chữ Anh (và các
chữ Âu châu khác), chữ Nhựt, chữ Hán đều
có OCR diễn dịch qua Scanners. Chữ Việt thì chưa
thấy . Riêng tôi có phát hoạ với một số
bạn bè giảng dạy tại các trường đại
học tại Pháp, Đức, định hợp tác làm nhu
liệu nêu trên cho chữ Việt. "Thiên các
nhứt phương", ai cũng có việc riêng phải
làm vì sinh kế. Thế nên "giấc mộng chưa
thành". Chữ Việt xỏ xâu khó processed (xin
lỗi tôi không biết tiếng Việt tương đương)
hơn chữ Âu châu nhiều (bởi số dấu ít hơn
trong chữ Việt), khó hơn chữ Hán, xét riêng
từng đơn vị. Theo thiển ý, quý ngài PCDong,
Đoan Hùng, thầy Trần nên bắt tay vào việc
tạo tác Database(s) cho tiếng Việt, hỗ trợ
OCR Việt bằng một số thảo chương với
coding ước lương vài triệu dòng. Được
vậy, tiếng Việt xỏ xâu do quý vị đề xướng
và cổ động mới có cơ thành tựu . Nếu mãi
tranh cãi xem ai thắng ai bại, xin quý vị về
trang nhà của Ngài PCDong thì hợp lý hơn, để
diễn đàn chữ Nôm được yên ổn, bàn luận
học hỏi . Chỉ nói suông, cổ động ầm ạc
xỏ xâu tiếng Việt ... tôi thấy "thì
thần vị đáo". Cái hay của việc xỏ xâu
chắc là có, nhưng hậu quả tai hại, đối
với hàng "thất thập cổ lai hy" của
chúng tôi chắc cũng có. Thử tưởng tượng
một ngày nào đó, mong ngày đó không đến
với tôi, các sách báo, văn từ đều dùng
chữ Việt xỏ xâu theo như kiểu PCDong, thì
chắc có người phải bỏ tiếng/chữ Việt.
Buồn thay! Ngót bảy thập niên trân trọng nay
phải bỏ đi thì còn đoạn trường nào hơn
được. Hồi nhỏ mê đọc bộ sách tràng giang
"À la recherche du temps perdu" của Marcel
Proust, mỗi đoạn dài đẳng, có chỗ hơn mấy
trang, nhưng không mõi mắt, vì chữ Pháp tuy đa
âm nhưng không nhiều dấu như chữ đơn quý
mến của chúng ta . Dầu vậy tới tập cuối
"Le temps retrouvé",non 500 tang, mà phải
đọc đi đọc lại nhiều lần, cả năm mới
hoàn tất. Hình như có người đọc không nổi
Chinh Phụ Ngâm theo lối PCDong, và vị này
chắc không vào hàng cổ lai hy mà đã vậy sao
? Vị đó chắc đã đọc Chinh Phụ Ngâm trước
rồi kia mà. Rất mong ngài PCDong, thầy Trần,
v.v. lắng nghe tiêng kêu than mà trang bị công
cuộc cải cách hầu phục vụ mọi người, hơn
là dùng văn tài áp đảo "đối phương"
để giành phần thắng! Mong lắm vậy thay! Xin
cám ơn quý vị đọc đến dòng này, và cũng
xin cám ơn Trạm trưởng Diễn Đàn Việt Học
cho phép trình cảm nghĩ của một người già
lạc vào nơi tân học.
Kính
bút.
Phạm
Author: Tran
(---.sbphrd.com)
Date: Friday 03-08-02 12:16 (PST)
Ông Phạm,
Bài của ông dài quá! tôi sẽ đọc hết và
trả lời, đang bận việc trong sở nên chỉ
vắn tắt đôi điều về chuyện Trương Vĩnh Ký.
Nếu phiên âm ra quốc ngữ thì phải khen chơ!
Chỉ có điều là Trương Việt Gian có mấy thư
mời thực dân Pháp vô chiếm nước ta Nam Kỳ
với Bắc Kỳ mới là tội trọng. Trương
Việt gian hợp tác với Tây rình mò chuyện
triều đình nước Nam đem méc lại với Tây làm
sĩ phu nhiều phen khốn đốn. Giá như không có
họ Trương nhiệt liệt thuyết phục bọn Tây
vào nước thì đợi nó chần chừ thêm khoảng
đôi ba chục năm khi chủ nghĩa thực dân thoái
trào thì nước ta không bị nô lệ nhục nhã
như vậy. Phạm tiên sinh có học chữ Tây thì
kiếm mấy bức thư của họ Trương mới căm
hận cái thứ mọt nước này ngút trời ngút
đất.
Còn chuyện chữ Nôm, Quốc ngữ, cần chi mà
phải hạ mình cậy vô chữ quốc ngữ của
họ Trương phiên âm mà biết ơn về chuyện
nhận thức văn hóa. Nếu không có họ Trương
bồi Tây táy máy thì biết đâu bây giờ ai ai
cũng biết đọc Hán Nôm mà đọc cả chữ ab,
Tây Mỹ như thường.
Lan man, phân tích cái chuyện biết ơn này thì
tôi đây dù ghét cay ghét đắng Bok Hồ vì
giả nhân giả nghĩa nhưng tôi cũng phải biết
ơn Bok Hồ, vì sao? Vì thiệt ra Bok Hồ đã
khuấy loạn về chính trị khiến dân tình điên
đảo ngược xuôi, ông bà, cha mẹ tôi nhân tán
loạn theo luồng đó mà đụng nhau rồi sinh ra
tôi. Thế nên nói biết ơn người trước vì
không có người trước thì mọi sự tồn tại
cá nhân trên xã hội này nó không y nguyên như
mình đang tồn tại. Thế nên, Phạm Tiên sinh nên
tri được điều này mà bớt bồi hồi về
sự biết ơn. Không có Bok Hồ thì sẽ không có
rất nhiều người trên trái đất hoặc là
bộ mắt xã hội sẽ khác mà không thể nào so
sánh được sự tồn tại song song của từng cá
thể. Biết ơn Trương Vĩnh Ký hay không cũng
chỉ nằm trong khái niệm này. Nhưng nếu không
có Trương thì mọi sự như viện Việt học này
cũng khác. Ông và tôi cũng khác. Ông chỉ tùy
vào cái ngọn gió quốc ngữ để biết ơn thì
tuỳ, nhưng nếu ông nhìn xa và sâu hơn thì
sự biết ơn này vô nghĩa vì không thức này,
cũng thức khác cái đại thể như khí hậu,
tứ thời sinh ra mưa ra gió - đó là luồng văn
học Việt Nam bất kể bằng văn tự gì cũng
vẫn tồn tại. Một người bình thường như
ông và tôi nếu có vẫn phải đọc phải
viết phải giao lưu. Nhân nói cái sở đoản
của chữ Quốc Ngữ mà dân ta không còn liền
mạch với văn hóa cũ thì rõ như ban ngày. Cái
việc chuyển hệ chữ như họ Trương là việc
dư thừa, không cần thiết như chúng ta đang
nghĩ đây. Còn ai đó cứ ngợi khen thì tự do
mỗi cá nhân, mà có thể sự lười biếng tư
duy mà sinh ra vậy.
Hy vọng sẽ có giờ giải tỏa uẩn khúc của
sự ơn nghĩa này.
From:
"vagrant" <xxx@hotmail.com>
Date:
Thu, 4 Jul 2002 19:58:10 +0200
Kínhgửi anh.
Xin lỗi đã không phúcđáp bài viết của anh
sớm, vì thúthật văn học không thuộc
sởtrường của tôi nên tôi đành thấtlễ
với anh vậy.
Tuynhiên, tôi hoàntoàn tánđồng những lỗlực
muốn cảicách tiếng việt của anh, vì thưa
anh tôi đã đọc những bài anh viết và NgCường;
có tính cách thuyếtphục và hợplý.
Trước kia, vì phải tra tưđiển nhiều đồngthời
ghichú bằng tiếng việt dàidòng nên tôi
viết tắt cho gọn, riết rồi trởthành thóiquen.
Bởi vậy,
học bất cứ thứ gì đều do thói quen cả.
Tómlại, với lỗlực các anh đang làm tôi nghĩ
nếu được quảngbá nhiều thì sẽ được
hậu thuẫn nhiều. Tuynhiên, trong quátrình
cảicách các anh sẽ phải đươngđâu với
nhiều trởngại, phảnkháng. Tómlại tôi xin
kếtthúc câu trăntrối của triếtgia
Schopenhauer: " Nếu cứ chạy từ sáng cho đến
tối tất phải khát".
Anh đã dịch xong quyển Sửký TưMã Quang chưa
? Nếu xong mong anh cho biết đặt mua ở đâu?
Kính
Lean Kha |
BÌNHLUẬN
Sửađổi
Cáchviết TiếngViệt
Author: Đặc
Cán Mai
(---.3web.net)
Date: Saturday 03-09-02 09:08 (PST)
Cụ Phạm,
Cụ đã đoán trúng, cháu chỉ là hàng hậu
bối ở tuổi con cháu của cụ .. Sinh hoạt
chuyên môn lại không ở trong các ngành ngôn
ngữ và điện toán nên cháu đã rất thận
trọng khi phát biểu ý kiến riêng của mình
trong đề tài Cải Cách Tiếng Việt. Cháu đã
biết đề nghị viết dính các chữ với nhau
như kiểu chữ tây phương từ nhiều năm trước
nhưng đã không lên tiếng vì tôn trọng và cũng
vì, như đã nói, cháu không có chuyên môn về
ngữ học, nên không dám lạm bàn. Tuy nhiên khi
thấy vấn đề được nêu ra như thể là một
chìa khóa vạn năng để giải quyết các vấn
đề kỹ thuật (viết "email" dễ hơn,
dễ "search" hơn, v.v..), cháu đã không
thể nào giữ im lặng được, đã phải lên
tiếng .. Sự việc "cải cách" mà vì các
vấn đề "kỹ thuật" như đã nêu,
thật ra chẳng khác nào như một người vừa
mua được quần áo may sẵn, nhưng vì kích thước
của thân người to lớn hơn bộ quần áo, người
đó phải nhịn ăn (diet) để cho thân người
nhỏ lại với hy vọng cho vừa bộ áo quần
vừa mua . Người đó lại còn hô hào sự
"diet" đó cho kẻ khác, nói rằng
"diet", ngoài vấn đề quần áo, còn giúp
cho .. tốt phổi .
Cũng có người nên lên vấn đề trên như
"làm giàu" tiếng Việt . Xét ra chữ QN
đã được sử dụng chính thức 60 năm (từ
thời chính phủ Trần Trọng Kim). Về chiều
rộng, chữ QN đã phổ biến rộng rãi trên
cả nước. Về chiều sâu, vẫn chưa có một tác
phẩm viết bằng QN có thể so sánh được
với "Bình Ngô Ðại Cáo",
"Kiều", "Chinh Phụ Ngâm", v.v..
Thế nhưng thay vì tìm cách phát triển về
chiều sâu này, người ta đã tìm cách thay đổi
tự dạng. Mấy năm trước, cháu thấy nhan
nhản các lối viết như "em of anh",
"fường đội", "nhân dzân",
v.v.. Khi hỏi đến các quí vị đã dùng các
chữ trên thì cháu được trả lời nhưng câu
đại loại như "làm giàu", " lớp
già các ông hãy để lớp trẻ ..",
"tiến bộ", "cải cách", ..
Cứ như thể là cháu đã rất già, hủ lậu,
cản ngăn sự tiến bộ của loài người ..
Gần đây có nhiều vị lại nói "không
cải cách thì không tiến bộ" ! Ðọc hàng
chữ này, cháu cảm thấy các vị đó dùng từ
quá "độc". Thôi thì cháu đã ở vào
vị trí của kẻ "phản tiến bộ", thì
đành phải .. vậy thôi .
Cháu lại nghĩ rằng "cải cách" thì cũng
tùy theo chỗ mà làm. Ví dụ như về hình
thức chữ QN đã phổ biến rộng đủ, từ
Bắc chí Nam ai ai cũng biết, ai ai cũng chấp
nhận. Nhưng về nội dung, mặc dù chữ QN có
thể diễn tả các vấn đề trù tượng và
hữu hình, thì vẫn có nhiều sai biệt cần
phải giải quyết như chính tả chưa thống
nhất, ngữ pháp, văn phạm chưa thật rõ ràng.
Và về phương tiện điện toán, tin học cho
chữ QN thì vẫn chưa có gì . Theo lẽ đó, hướng
"canh cải" phải là chỉnh đốn thống
nhất chính tả, sửa đổi hợp lý hoá ngữ pháp
và văn phạm, nghiên cứu, cải tiến các phương
tiện điện toán và tin học để ứng dụng
cho chữ QN (như là làm sau để viết được
chữ QN trên email, có dấu rõ ràng, ai cũng đọc
được). Có làm được như vậy thì mới
thật là làm giàu cho tiếng Việt, còn ngoài
ra, nếu không gây hại thì cũng là thừa thải
và phí công mà thôi .
Việc viết dính chữ với, thật ra cháu đã dùng
"hàng ngày". Trong chỗ làm của cháu,
để giúp cho một nhân viên tính toán những
dữ liệu thí nghiệm sử dụng máy
"computer" dễ dàng hơn (ông này vốn
nguyên là một giáo sư hóa học người Nga và
chỉ có một cánh tay), cháu và các đồng
nghiệp đã tạo những "keywords" bằng
cách viết chữ dính vào nhau, ví dụ như
"OffOnOff, OnOffOn, FastFrequency, RatioDependence,
AmyloidPeptide, NonStandardPipetteSolution, v.v..".
Thế nhưng trong các bài gởi đăng trong các
"journal", cháu vẫn ghi rời các chữ đó
ra . Vì tất cả các nhân viên trong chỗ cháu làm
đều không cho đó là một sự "cải cách"
mà chỉ là một sự "tùng quyền" mà
thôi . (cháu ghi điều này ra không có một ý
nghĩ nào khác hơn là muốn nêu ra rằng trong
vấn đề "viết chữ dính" cháu không
phải là kẻ "hủ lậu" -- tuyệt đối
không có ý nào khác). Việc viết dính chữ cháu
chỉ xem như một phương tiện để vượt qua
một trở ngại kỹ thuật nhất thời, không
thể là một cải cách ngôn ngữ được.
Ngày còn bị giam, cháu có quen rất thân với
một vị tu sĩ Phật giáo trẻ . Ông này rất
dễ mến, lại tinh thông y lý .. Ông đã giúp
cho nhiều người bệnh trong trại giam, từ tù
nhân đến các "cán bộ quản giáo". Nên
ai cũng quí mến ông. Khi được thả về, chính
quyền không cho phép ông được ở thành phố
(hcm) mà bắt ông đi "kinh tế mới" ở
một vùng gần Long Thành. Sáu tháng sau, ông
thầy tu này bị đói và .. bệnh mà chết. Khi
đó chính quyền địa phương đã cấp cho ông
một cỗ ván (cái áo quan, quan tài, cái hòm,
v.v..). Khốn nạn và trớ trêu thay, cỗ ván
được cấp lại ngắn hơn ông .. một tấc
(tuy ông chẳng mấy gì gọi là cao, 1 mét 65).
Cháu và xóm giềng gần đó như những người
thân duy nhất của vị thầy tu này đã phải
đắn đo trước sự khó khăn này: 1) chôn ông
trong tư thế co chân; 2) chặt chân cho vừa cỗ
ván ; 3) mua cỗ ván mới; 4) đi xin chính quyền
cấp lại một cỗ ván khác ; 5) tìm cách sửa
cỗ ván cho vừa với ông ; 6) tìm cách đóng
cỗ ván cho ông ; 7) tìm các phương tiện khác
.. Sau hơn nửa giờ thảo luận, xóm giềng
tốt bụng đã làm cho ông một cỗ ván bằng
những tấm ván ép che nhà mà họ đã đem theo
lúc đi "kinh tế mới". Câu chuyện này
chẳng có liên quan gì đến việc "viết
chữ dính", nhưng có chỗ tương tự là
nếu yêu mến một điều gì thì ta hãy bảo
vệ điều đó, đừng ép nó cũng như đừng
chặt nó ra từng khúc .. Tiếng Việt không
phải là ngôn ngữ chết, không thể ví như cái
xác chết được, nhưng đã yêu mến nó thì hãy
tìm phương tiện tốt cho nó .. Ðừng vì một
phương tiện tồi, mà bắt ép chữ lại với
nhau .. vì việc đó có thể gây thêm sự chậm
trễ cho việc canh tân dân trí, và có thể có
những ảnh hưởng xấu cho sự liên tục của
văn hóa, văn minh Việt Nam ..
Kính,
Trò Dốt Lê Hạ Mục
From:"LX
Dong" <---@fptnet.com>
Wed, 10 Jul 2002 05:35:40 -0700
Chào
bạn!
"Sửađổi
Cáchviết ChữViệt
Haylà ChữViệt Năm 2020"
Nhưng,
với những lời lẽ đầy thuyết phục,
kiến thức sâu rộng như vậy mà lại đề
xuất một ý kiến, có vẻ như là rất nhỏ
nhặt và rất mang tính hình thức.
Sinh
viên, có lẽ là một trong những tầng lớp
trí thức đông đảo nhất của dân tộc.
Hiện nay, trong chương trình bắt buộc, sinh
viên phải học môn "Tiếng Việt".
Bạn cứ khảo sát sơ qua tình hình học tập
của sinh viên thì biết: Những gì cơ bản
nhất về ngôn ngữ học và Tiếng Việt đang
được các bạn chật vật nắm bắt.Tình hình
ở trên cao học cũng vậy. Những thứ tưởng
rất cơ bản về tiếng Việt mà vẫn cứ
phải vất vả...
Dân
ta trình độ dân trí nhìn chung tuy đã khá nhưng
vẫn còn rất thấp. Cải cách giáo dục là
chủ trương lớn và đúng đắn mà khi thực
hiện đã rất lọng gọng.Những thứ thực
tế và cấp bách như vậy mà đã làm chưa
xong, nói chi đến việc thay đổi thói quen
viết chữ như ý kiến của bạn. Tôi rất trân
trọng ý kiến của bạn, và tôi cũng không
phải là "cao nhân" phản bác ý kiến
của bạn.Tôi chỉ muốn nói là nó quá sớm
và rất khó khăn khi thực hiện (không tưởng).
Trảlời
của dchph:
Chào
bạn Dong:
Cảmơn
bạn đã gópý vào vấnđề cảicách
chữViệt.
Tôi
hiểuý bạn về vấnđề chuyệnlớn cảicách
chưaxong thì những chuyệnnhỏ như cảicách cáchviết
cónghĩa gìđâu? Nhưng chuyện sinhviên yếukém
về môn TiếngViệt không cảntrở việccảicách
cáchviết đaâmtiết chữViệt mới. Khôngchừng
cảicách sẽ làmcho họ kháhơn không trong lãnhvực
nầy? Tạisao?
Ðúngnhư
bạn nói, cảicách chữViệt cơbản là cảiđổi
về mặt hìnhthức. Hìnhthức mới viết theo cáchthức
đaâmtiết sẽ giúp trínão xửlý thôngtin
nhiềuhơn và nhanhhơn. Chắcchắn là nhưvậy. Cáchviết
mới sẽ đàoluyện tríóc trẻcon từnhỏ một
thóiquen tưduy trừutượng và tổnghợp, một
khảnăng cầnthiết trong việchọctập, nghiêncứu,
và khoahọckỹthuật.
Những
người tinhthông một ngoạingữ nàođó (do
tiếpcận với cáchviết đaâmtiết, còn cáchviết
tiếngViệt rờirạc sẽ chora một bộóc "đơnâmtiết")
chắcchắn đã lĩnhhội về điềunầy mộtcách
tườngtận (cáchviết tiếngÐức là một thídụ
điểnhình, chỉcần liếc một cái tiếpnhận
ngay một "luồng" kháiniệm!) Và khảnăng
tưduy nầy đã giúp họ thànhcông trong nhiều lãnhvực
từ họchành chođến các kỹnăng khác trong đờisống
khác. Thử nhìn xungquanh bạn xem, cóphải nhưvậy
không?
Tôi
có bànvề vấnđề nầy khánhiều trong bản
tiếngAnh "Vietnamese2020
Writing Reform Proposal"
(DRAFT)
mà chưa códịp
hiệuđínhlại bản tiếngViệt. Hyvọng được
bạn đểý tìmhiểu.
Trênđời
đôilúc có những chuyện "khôngtưởng"
mà trởthành sựthật. Tôi chấpnhận hysinh
mộtphần thờigian trongđời mình cho chuyện
"khôngtưởng" nầy vì cảmthấy
sựcảicách sẽ manglại những íchlợi rõrệt
và thiếtthực cho nướcnhà. Nếu nóilà cóhại
hoặc khôngcólợi, anh cóthể đưara một vài lýdo
chăng?
Kínhgởi
anh Lean Kha:
Cảmơn anh viếtthư khuyếnkhích nỗlực vậnđộng
cảitổ cáchviết chữViệt. Một anủi
rấtlớn trong cuộc hànhtrình côđơn nầy.
Những chốngđối và phảnkháng là những
gì tôi đã ướcđoán sẽ có, chẳng làmcho tôi
nảnlòng chútnàocả. Diễnđàn bên
Việthọc không tiêubiểu cho sốđông
cầutiến và hiểubiết.
Ðãlâu tôi chưacó thờigiờ để tiếptục
dịch bộ Sửký Tưmã Quang vì
ngườiđọc rấít. Tôi khôngcó ýđịnh
xuấtbản thànhsách, chỉ đăng trên
trangnhà vny2k.com mà thôi. Vì tôi nghĩ đâylà
một phươngtiện truyềnthông rất rộngrãi
trong thờiđại của chúngta và rấtít tốnkém.
Chỉ tiếc là tựmình không đủ khảnăng
và thờigiờ làmgì cả.
dchph
Xinmời
xemtiếp
|