|
|||
|
XÃLUẬN NgườiViệt Thùdai By VNY2K Editor
Mớiđây
thêm hai casĩ nổitiếng khác đến từ Việnam trìnhdiễn tại Mỹ
lại bị biểutình chốngđối. Trướcđây nhiều tháng một
sựkiện tươngtự cũng đã xảyra ở xứnầy. Trướcđây...những
sựkiện nhưtrên đã xảyra và tôi nhậnra một sự thật chuachát:
NgườiViệt mình thùdai!
NgườiViệt mình biết thù và chọn đốitượng
để thù, truyền từ đời này cho đến đời khác. Cộngsản
BắcViệt xâmchiếm MiềnNam làm hằngtriệungười bỏnhà bỏcửa
lưulạc nơi xứngười, và khôngít người trongsốnầy khôngbaogiờ
quuênđược mốithù đó họ nên muốn truyềnsang đời concháu mình...
NgườiTầu xâmchiếm và đôhộ Việtnam trong một khoảng thờigian
dài 1000 năm, ngườiViệt tớinay vẫncòn thù. Sựkiện nầy cũng có
cáilý của nó, giốngnhư ngườiCaomiên thù ngườiViệt vì mình xâmchiếm
đấtđai của họ. Nhưng cũngcó những mốithù dườngnhư không
mấyai thích nhớtới. Thídụ nạnđói năm Ấtdậu 1945 ngoài
MiềnBắc do quânNhật tómthu lúagạo để đốtchạy đầumáy
xelửa đã khiếncho gần 2 triệu người dânViệt chếtđói...
Mộttrăm năm dưới áchthốngtrị của ThựcdânPháp với những
tộiác khôngngừng xảyra trên đấtnước... Trên 10 năm với trên
2 triệu línhMỹ đã đến và rađi đểlại khôngít thảmcảnh cho
ngườidânquê ở MiềnNam Việtnam... Cả trămngàn người chết trên
đường vượtbiển phầnlớn do nạnhảitặc Tháilan gâyra....
Baonhiêu người cònnhớ những mốithù nầy? Chắc chẳng baonhiêu
người còn nhớ, nhưng cái mốithù Cộngsản phảilà truyềnkiếp.
Tạisao? Chắc nhiềungười đều biếtrõ lýdo. Dođó, phảilàmsao
cho concái mình đếnkiếpsau còn nhớmãi mốithù nầy.
Chonên, cáigì xuấtxứ từ Việtnam Cộngsản phảiđược đềcaocảnhgiác
triệtđể, khôngđể chochúng lenlỏi vào hàngngũ quốcgia yêunước
lưuvong -- ai chốnglại cái luậncứ và luậnđiểm nầy, ngườiđó
là Cộngsản! Con ơi con nhớlấy điềunầy, sốcon phải lưuvong
sống ở Mỹ, ở Úc... là vì Cộngsản nó đuổi bốmẹ rađi.
Thề làm tớ nướcMỹ cònhơn làm dân nướcViệt Cộngsản. Phải
côlập chúngnó từng mọimặt, phải làm cho kinhtế của chúng
sụpđỗ, dân phảikhổ phảiđói dàidài, cóthế chế độ mới
mau tàntụn, cóthế ta mớicó cơmay trởvề xâydựnglại đấtnước
giàumạnh tựdo hơn. Thếhệ bốmẹ có chếtđi, con phải
nốitiếp truyềnthống anhdũng nầy chodù phải trả cáigiá nào...
Thằng nầy con nọ, tuy chúngnó cùng thếhệ với con, khôngbiếtgìnhiều
về chiếntranh, khôngbiếtgì về thời bốmẹ sống, nhưng bọnchúng
là taysai vănhoá của chếđộ kia đếnđây cahát để làmlunglạc
thếhệ cáccon... Con ơi nhớ lấy lời cha!
Tiếptục thùhằn và chiếntranh? Chiếntranh, thù hằn... chẳngcógì
ghêgớm đâu con... Thếhệ bốmẹ đều đã trảiqua cả. Phải đánh
trườngkỳ, phải dấyđộng cuộckhởinghĩa có chínhnghĩa nầy
trongnước, bắtđầu bằng những trận giậtmìn xelửa,
thảtruyềnđơn trênkhông, phải đặtbom càimìn tại các sứquán
Việtnam ở Lào, ở Thái, ở Phi.... Số dânta còn khổ, phải
tiếptục hysinh nữa để tươnglai đờisau được sánlạn hơn...
Biếtsaohơn. Mốithù khôngđốitrờichung trong thếkỷ tiếptheo
nầy, phải dài phải dẽo phải dai.
Ðạiloại trênđây là những ghinhận về những tìnhcảm và
những suynghĩ của mộtvài giớingười trong đám tỵnạm lưuvong
ở nướcngoài là nhưthế. Nhưng khôngnói ai cũngbiết rõràng đây
khôngphải là tìnhcảm và suynghĩ chung của đạiđasố ngườiViệt
ở hảingoại -- đasố thầmlặng? -- Những người khôngthamgia vào
các cuộcbiểtình chốngđối các buổi trìnhdiễncủa casĩ
quốcnội ranướcngoài và những phátbiểu ngượclại với họ cũng
đềucó cáilý của họ. Họ đưara những câu hỏi: Tạisao ta
lạiphải xửsự hẹphòi đốivới thếhệ concháu của mình nhưthế?
Họ là kẻthù của ta? Ta muốn Việtnam Cộngsản mởrộng cửa
kinhtế nhưngsao ta lại muốn khépchặc cánhcửa của xứngười bênngoài
khôngcho họ vào thăm? Trướckhi có dân Việtnam lưuvong đến Mỹ
đến Úc... đã có sắcdân Trunghoa, dù khôngchungđụng một hoàncảnh
tươngtự như ta, nhưng họ cũngđã đứng trước những chọnlựa
nhưta: theo Ðàiloan hay theo Trungquốc? Bảnchất hiếuhọc của ngườiViệt
ta khônghiểu có tìmra được một bàihọc giátrị nào về vấnđề
nầy?
Haimươi lăm năm đã trôiqua sau ngày chiếntranh chấmdứt.
Kẻthắng đã thắng và kẻ thua phải nhìnnhận là mình đã thua.
Ngàynay, thậtlà khôngthể tưởngtượngnổi ngườidânViệt trong và
ngoàinước ai sẽlà người ủnghộ một cuộcchiếntranh mới
nhằm lậtđổ chếđộ hiệntại ở Việtnam để thiếtlập một
chếđộ mới? Nếu ta tiênliệu là khôngthể thựchiện được
việcnầy thì tạisao ta phảicứ côlập Việtnam khôngcho họ thấy
ánhsáng chóiloà của chếđộ tựdo dânchủ kinhtế thịnhvượng
của phươngTây? Nếu ta đã thấy chếđộ hiệnthời của
Việtnam là một chếđộ "hẹphòi" và ta, những ngườiViệt
hảingoại cũng "hẹphòi" theo thì đứngtrên một quanđiểm
nàođó mà nhìn thì chúngta cũng chẳng khácgì họ, haiphe ở bên
haibờ tháicực.
Ởđây ta tuy khôngcũvũ cho một tháiđộ thoảhiệp hoặc đầuhàng
nhưng trên lăngkính lịchsử ta phải chấpnhận sựkiện là
Việtnam với chếđộ hiệnhữu đãcó một chỗđứng chínhtrị
quốctế và được đasố nước thừanhận là một quốcgia độclập
chodù nướcnầy có một thểchế cộngsản. Ðâylà một sựthật
lịchsử. Chốibỏ điều nầy ta sẽ không giảiquyết được điềugì
mà ngàycàng đàosâu thêm cáihố hậnthù -- một tinhthần mà ta không
cảmthấy có dântộctính chút nào.
Vậy ta sẽ làmgì? Dĩnhiên là ngườiViệt nào cũng muốn dângiàunướcmạnh.
Ngoài sựgiàumạnh ra ta còn muốn cái luồnggió tựdo dânchủ
thổilantràn đến khắpnơi từ thànhthị đến thônquê, khắp angcùngngõhẹp.
Nhưng ta phải biếtrõ rằng mọi thứ khôngthể cùng đếnmộtlúc
được. Nước Mỹ với hìnhthái kinhtế chínhtrị như ta đã thấy
ngàynay là do một kếtquả của trên ba trăm năm gầydựng và vunđắp.
Ngườidân của Việtnam xứta cơhồ chưahề hưởngđược một ngày
thịnhvượng ấmno tựdodân chủ thựcsự nào. Ta cóthể đi đường
tắt, giốngnhư nhiều nước khác đãlàm, bằngcách họchỏi và ápdụng
những thànhquả, cáihay cáiđẹp mà nước Mỹ cóthể cốnghiến mà
ta khôngcầnphải phátminh lại chiếcxehơi.
Nhưng thửthách lớnlao nhất vẫnlà khắcphục trìnhtrạng
lạchậu nghèođói thiếuănhọc của đạiđasố quầnchúngnhândân.
Nói nhưvậy cónghĩalà ta tạmthời chấpnhận lýthuyết là
cảitổ kinhtế cuốicùng sẽ dẫnđến cảicách dânchủ. Muốn pháttriển
kinhtế theo kiểu tưbảnchủnghĩa thì Việtnam cầnphảicó nguồn
nhânsự kỹthuật và tàilực để thựchiện việc cảicách nầy.
Và khôngnơinào đàoluyện được nhânsự kỹthuật tốthơn là chính
những vùngđất cóchếđộ kinhtế tựdo như Mỹ. Giớilãnhđạo
Việtnam ngàynay biếtrõ hơnaihết và đãcó khôngít nhânvật lãnhđạo
đã cốsức ngăncản sựcảicách đổimới kinhtế nầy. Dođó khi
phecanhtân ở Việtnam thắngthế và trong tiếntrình đổimới nầy
họ đã gởi nhiều duhọcsinh sang Mỹ chẳnghạn thì mộtsố người
ởđây phảnđối lúcnầy lúcnọ khi nghe có họcsinh nàođó ở
Việnam lãnhđược họcbỗng của đạihọc ABC nàođó ở bên Mỹ.
Làmnhưvậy vôhìnhtrung những người Việt lưuvong này đã tiếptay
cho phethủcựu muốn giữmãi chiếcghế trong Ðảng và nhànước
của mình.
Những nhânvật chốngcộng ở Mỹ đã làmvậy cũngchỉvì
mốithù hằn chưa phai sau trên haimươilămnăm bỏnước. Câuhỏi là
ta cónên thùdai đến nhưvậy haykhông? Hỏi tứclà trảlời:
Việtnam càngcónhiều cánbộ tunghiệp và đàoluyện ở Mỹ, và
nếuta xem những casĩ Việtnam xuấtdương lưudiễn ởđây là
những cánbộ vănhoá, cơmay là những ngườiđó sẽ hấpthụ
những cái haymới mangvề thổilại luồngió mới tựdo ởtrongnước
-- và hyvọng làn gió mới nầy trong tươnglai sẽ thổitan những đtảngbăng
thùhằn đả kếttủa hằng mấy chục nămnay giữa ngườiViệt
với ngườiViệt.
VNY2K Editor 31/08/2001 > |
|
|