|
|
|
Trảlời của dchph
dchph Happy Easter!!! Thângởi bạn Lê Quang: Trướchết tôi có đôilời khenngợi và thánphục tháiđộ và tưcách của bạn, nóicósách và máchcóchứng, giữvững quanđiểm của mình mộtcách hiểubiết của ngườicóhọc. Và đây đúnglà một tháiđộ tựtrọng và liêmsĩ của một ngườitrithức, sĩphu, không hồđồ ănnói bậybạ. Tôi hoàntoàn đồngý tấtcả những dẫnchứng và những lýlẽ cùng sựsuynghĩ của bạn về tínhchất tiếngViệt và chữviết của tiếngta qua các thờiđại, trongđó có vaitrò tíchcực của Quốcngữ là nó đã gópphần vào côngcuộc pháttriển và gầydựng vănhoá nướcnhà. Quảđúng là ngàynay (khoảng 50 năm trởlại đây) do những kếtquả nghiêncứu của nhiều nhàngữhọc phươngTây, đạiđasố những nhànghiêncứu tiếngViệt đều tintheo những ýkiến đó và cholà tiếngViệt và tiếngMiên là cùng thuộc ngữhệ NamÁ (Austroasiatic)... ngoài những tiếngnói thuộc vùng ÐôngnamÁ còn có nhiều ngônngữ khác từ Mãlai, Polynesian, Namdương, thổdân Ðàiloan, chođến Philuậttân... nhiềulắm. Thựcra bạn khôngcần phải dẫnchứng từđiển báchkhoa, vì sách nầy không chuyênmôn chỉ lặplại những kếtluận chung của những nhàchuyênmôn khác nói, sáchvở trong thưviện về vấnđề nầy thì khỏinói, chỉ cần lênmạng tìmđến những website về ngônngữhọc của các việnđạihọc và việnnguônngữ trên thếgiới là cóthể tríchdẫn những điều bạn đưara. Nhưng đó cũng chỉlà một trong những giảthiết, sứcthuyếtphục của chúng là được đasố người thừanhận lấy làm tiềnđề cho những khảocứu vềsau. Dĩnhiên là mình cũng cóthể đưara giảthiết khác nếu mình thấy nó khôngphảivậy và có những luậncứ đáng tincậy riêng của mình. Cánhân tôi hiện đang làmnghiên cúu về vấnđề nầy, nhưng bậnviệc mưusinh, bỏdỡ đã khálâu, chắc cũngphải mộtvài năm nữa mới hoànthành. Tôi nghĩlà chúngta có thể xếp tiếngViệt vào ngữhệ Hán-Tạng vì những lýdo sau: - TiếngViệt nguyênthuỷ cóthể là một ngônngữ đơnâmtiết, mặcdù có sựhiệndiện của những từkép cơbản cóthể xem là thuầnViệt (vì chođếnnay vẫn chưacóthể truynguyên ngưồngốc chung của chúng) nhưlà mỏác, màngtang, bảvai, đấugối.... - Trái với luậncứ, sosánh, và tríchdẫn của những nhàngữhọc phươngTây chođếnnay, theo những kếtquả nghiêncứu và tìmtòi của tôi, nhiều từ cơbản trong sinhhoạt đờisống thườngnhật trong tiếngViệt mang nhiều điểmchung với những ngônngữ thuộc ngữhệ HánTạng, mà trongđó tiếngHán là tiếng dễ cho ta tưliệu để nghiềnnghẫm và sosánh vì tínhđơnâmtiết nguyênthuỷ của loại văntự này (đã có nhiều côngtrình nghiêncứu về mốitươngquan Hán-Tạng, nếu Hán giống Tạng, ta giống Hán, thì ta phảilà cùng dòng với Tạng vậy, saolạilà NamÁ?): ăn, uống, đi, đứng, chạy, ngủ, đụ, iả, đái, hôn, thương, khóc, cười, đánh, té, cha, mẹ, anh, chị, cô, dì, chú, bác, cậu, mợ, mắt, mặt, lá, lửa, đất, trời (giời), mây, mưa, gió, nắng, lạnh, luá, mạ, ruộng, đồng, trồng, gà, vịt, chó, cọp, voi, nhà, cửa, bếp, bàn, ghế, giường.... Ởđây vì lýdo khônggian và thờigian hạnhẹp khôngchophép tôi chứngminh trìnhbày ởđây, và khôngkhéo lại sẽ cóngười ngứa mắt bảo tôi lắmlời, nói dôngdài mà chẳng thuyếtphục được ai, chỉvì họ khôngmuốn tìmhiểu về lãnhvực nầy. Về vấnđề từ Nôm cơbản có gốcHán, tôi đã sưutập đủ chứngcứ để điđến kếtluận là những từ cơbản trong tiếngViệt có cùnggốc với tiếngHán.... Bấtcứ tiếngnói của một dântộc nào dù thôsơ đếnđâu từ thuở khaisinhlậpđịa đều phảicó từ cơbản của nó, khôngthể vaymượn được. Vậy mối tươngđồng của những từ cơbản giữa hai thứtiếng Hán- Việt nầy bắt ta phải suynghĩ nguyênnhân và lýdo tạisao? - Tấtcả những đặctính ngữhọc (cấutừ, vănpháp, ngữnghĩa...) của tiếngHán, tiếngViệt đều có... hai thứtiếng nấy gầngũi như những mốiquanhệ giữa các phươngngữ Hán, hay giốngnhư mối quanhệ giữa tiếngÝ, tiếngTâybannha, tiếngPháp... vậy. - Mốiliênhệ của những từ cơbản không đồngnhất trong các ngônngữ hệ Mon-Khmer, vì có mộtsố từ tiếng nầy giống tiếng kia, nhưng không đồngloạt trong mốitươngquan mộtđốimột (Hán <--> Tạng, Hán <--> Việt), chỉ cóthể sosánh trên tươngquan tiếngViệt và đồngthời nhiều thứ tiếng thuộc ngữhệ Mon Khmer. Sựkiện nầy khôngkhỏi gợi chota ýtưởng là có sựvaymượn lẫnnhau. Sựvaymượn lẫnnhau giữa các dântộc lânbang thường là từ ngônngữ của dântộc nào mạnh là ảnhhưởng của ngônngữ đó lantràn đến ngônngữ của dântộc khác yếuhơn. Ðây cũnglà điều tựnhiên. Tuynhiên cũngcó trườnghợp ngượclại (thídụ: chó, voi, sông, chuối, bắp, soài, trầu... là những từ của các dântộc phươngNam gốc BáchViệt hiệndiện trong tiếngHán.) Dĩnhiên giảthuyết nào cũng sẽ có người đảphá phảnbác nếu họ không cảmthấy thấy đúng nhưng nếu muốn phảnbác thì phảicó hiểubiết về lãnhvực nầy. Và có nhưvậy chúngta mới tìmra chânlý sựthật của vấnđề. Nhưng rấttiếc, như bạn đã thấy đấy, cóngười nói khônglại vìhọ chẳngcógì để nói, là dỡthói cônđồ ápđảo thoámạ, đòi đuổiđầu đuổicổ người không đồngýkiến và quanđiểm với họ. NgườiViệt mình khôngít người dỡ ởchỗ là chưa nghe hết quanđiểm ngườikhác là đã phảnbác ngay dùcho ýkiến đó đúng hay sai, và nếu có quyềnuy (nhiềunghĩa) và không đồngý thì lậptức cảvúlấpmiệngem. Tôi dámchắc với bạn là nhiều người chốngđối ýkiến của tôi chưahề đọc quá nửa bài tôi viết để hiểu tôi nóigì, bạn tin nhưvậy không? Trởlại vấnđề nguồngốc tiếngViệt, điểm quantrọng về một ngônngữ là tínhchất và tínhcách của nó hơnlà nguồngốc "đíchthực" của nó, vì phải nói rõ là xét trên quanđiểm nào, vào thờiđiểm nào, vì tấtcả ngônngữ trên thếgiới quira thì cùng gốc Phichâu cả, giốngnhư nguồngốc nhânloại vậy. Cũng giốngnhư địnhnghĩa về ngườiHán hay ngườiViệt vậy (tôi nghĩlà bạn rõ về vấnđề nầy rồi -- ngườiHán đời Châu, đời Tần khác với người Hán ngàyyay, ngườiViệt thời Haibàtrưng khácvới ngườiViệt ngàynay.) Nếu 95% từvựng (kểcả từ cơbản) tiếngViệt có mối quanhệ mậtthiết với tiếngHán, thì những quanhệ íthơnnhiều của những ngônngữ Mon-Khmer với tiếngViệt thì làmsao ta phải chấpnhận giảthuyết gốcNamÁ của tiếngViệt? Từđiển báchkhoa nóivậy vì họ căncứ vào những kếtquả nghiêncứu được nhìnnhận chođếnnay -- như nếu ta có luậncứ cđưara một giảthiết mới ta tinlà đúnghơn thì tạisao ta không đưara để mọingười cùng bànthảo. Tưtưởng cho rằng có ngônngữ tiếntiến và có ngônngữ lạclậu là một tưtưởng phảnđộng và kỳthị (discriminatory and reactionary), nhưng nếu đã nhậnthấy khôngthểnào có ngônngữ đơnâmtiết thì cứ bảo ta tinvào lờinói đó thì làmsao tinđược. (Bạn cứ thử làm contính xem tiếngViệt có cảthảy baonhiêu từ đơnâmtiết?) Bảnchất và tínhcách của tiếngViệt là rấtgần với tiếngHán, tiếngTạng, hay ngônngữ nào ngàynay thuộc ngữhệ Hán-Tạng đều đã trởthành ngônngữ đaâmtiết, tiếngViệt cũng chẳng lệngoại. Cáchphântích đơnâmtiết của mộtsố người là dựa trên tínhhoànchỉnh của từng âmtiết trong những thứ tiếng nầy, nghĩalà nó mang ýnghĩa đơnlập, và từ đaâmtiết là do những âmtiết đó cấuthành, giốngynhư quanđiểm của bạn đưara. Ởđây việc tranhluận giữa quanđiểm của bạn và tôi bị mẫuthuẩn ởchỗ là cái địnhnghĩa banđầu: từ đaâmtiết là gì? Từ đaâmtiết trong tiếngViệt có nhấtthiết phải giống các thứ tiếng ẤnÂu không? Dođó, bạn cólý của bạn và tôi cũng cólý của tôi. Nhưng suychocùng tôi và bạn đều yêu tiếngViệt cả, nếukhông hơiđâu mà bântâm thắcmắc chi làmcho ngườikhác ghét mình? Về chuyện bạn hạmthích học tiếngHán, tôi nghĩ là bạn nên, và tôi đoánchừng là bạn đã biết ítnhiều về thứ tiếng nầy. Tin lời tôi, mộtkhi mà bạn đạtđến một trìnhđộ "cảmnhận" được thứ ngônngữ nầy (tiếng Quanthoại) cólẽ bạn sẽ cólúc bạn "ngộ" bậtngười nhậnra tự thấy saomà tiếngViệt và tiếng Hán giốngnhau thế! Tự thốt làvì bạn còn phải thuyếtphục ngườikhác, vì họ sẽ khôngtin. Cóthể bạn cũng chưa tin, nhưng ítra, kháchquan mà nói nghiêncứu về tiếngViệt mà khôngbiết tiếngHán, giốngnhư những nhà nghiêncứu âm Háncổ màkhông nghiêncứu tiếngVIệt, thì côngtrình của họ sẽ có một thiếusót lớn. Cáisailầm của nhiều nhàngữhọc phươngTây là nằm ở chỗnầy: chỉ sosánh tiếngViệt (kho từ cơbản) với các thứ tiếngnói thuộc ngữhệ Mon-Khmer khôngthôi rồi đưara kếtluận như ta đã biết thì cáitạihại của những lờinói đó đếnnay đã làmcho baonhiêu nhàngữhọc tiếngViệt tinlà nhưthế đã trên nửa thếkỷ và sẽ còn kéodài hơn nữa. Những ngườitrẻ có tâmhuyết như bạn, chắcchắn sẽ tìmtra chânlý một ngày rất gầnđầy. Cầuchúc bạn thànhcông trênđường họchỏi và nghiêncứu. dchph
|
This website
advocates the use of Vietnamese2020 for a
better way to process Vietnamese information. For comments or questions, please send an email to editor@vny2k.com Copyright © 1999-2007 www.vny2k.com. All rights reserved |