|
Thơ Tân
Văn
Nhớ
Nhớ em từngphút
từnggiây
Như chim nhớ tổ như mây nhớ trời
Như sông nhớ nước bồihồi
Như hè nhớ nắng, như vôi nhớ trầu
Như thu nhớ lá vàng rơi
Như đông nhớ giọtmưa xoi sụtsùi
Như xuân nhớ đóa Mai tươi
Như bìnhminh nhớ mặttrời chưa lên
Như hoànghôn nhớ bóngđêm
Như chimquyên nhớ bạntình xanhau
Em ơi, xin hãy về mau
Rừngthương biểnnhớ núi sầu tươngtư.
3-2002
Tân Văn
Anh
Viết Tên Em
Anh viết tên em trên cát
Sóng vào cuốn mất tên em
Anh viết tên em trên đá
Đá mòn tên bị lãngquên
Anh viết tên em trên mây
Gió cuốn mây trời tanbiến
Anh viết tên em trên trăng
ChịHằng ghen quá xóa tên
Anh viết tên em trên sao
Sao cũng mờ sau đêmtối
Anh viết tên em trên tuyết
Tuyết tan dấuvết cũng tàn
Anh viết tên em trên thép
Thép đâu chịu nổi thờigian!
Anh viết tên em trên gỗ
Gỗ kia cũng mục cóngày
Anh viết tên em trên giấy
Thờigian làm mực mờphai
Anh viết tên em trên áo
Giặt nhiều áo rách, tên nhòa
Anh viết tên em khắpnơi
Nhưng không nơinào giữ mãi
Anh viết tên em trong tim
Suốtđời nằm mãi trong anh
Tân
Văn
tháng 7-2002
12 đóa hoahồng
Tặng em một tá hoahồng
Đóahoa thứnhất cho lòng thủychung
Thứhai là nỗi nhớnhung
Thứba là để ta cùng dựngxây
Thứtư dành tặng tươnglai
Thứnăm concái của hai chúngmình
Thứsáu em rất chântình
Thứbảy nhansắc em xinh mặnmà
Thứtám tậntụy, thiếttha
Thứchín đoanchính, thậtthà, hânhoan
Thứmười trinhtiết vẹntoàn
Mườimột vìbởi hiềnngoan phụctùng
Mườihai là có cùngchung
Hoàncảnh, ướcvọng, ta cùng yêunhau
Xin em giữvẹn tìnhđầu
Từ nay haiđứa yêunhau trọnđời
Tân
Văn
TrungThu
TrungThu nhớ thuở cònthơ
Nhìn vầngtrăng tỏ đêm mơ chịHằng
Ứớcgì lên được cungtrăng
Trởthành chúCuội chungchăn với nàng
Nhưng tìm mãi chẳngđược thang
Nên anh tìm ở trầngian duớinầy
Bâygiờ mới gặp em đây
HằngNga chắc cũng thếnầy màthôi
Yêu từ ánhmắt, bờmôi
Yêu từ suốitóc, yêu đôi máhồng
Yêu từ bộngực căngphồng
Yêu từ tiếngnói, yêu trong đến ngoài
Yêu phươngÐông ðến phươngÐoài
Yêu từ BắcMỹ yêu qua Sàigòn
Tìnhyêu băng Tháibìnhdương
Ngàn năm sau vẫn chỉ thương một người
Tân
Văn
Ru
Em Ngủ
Anh ru em ngủ đêmnay
Em yêu xin hãy ngủ say giấcnồng
Đôi ta nên vợ thành chồng
Yêu em anh nguyện một lòng thủychung
Đêm nay mưa gió mịtmùng
Ngay mai trời sáng ta cùng bênnhau
Tay anh em hãy gốiđầu
Để anh hôn mãi đôimôi ngọtngào
Anh đang cầunguyện Trờicao
Cho tình ta mãi bềnlâu suốtđời
Ngoàikia lạnh lắm em ơi
Trong chăn ấmáp, có hơi chúngmình
Tân
Văn
Thu
Cảm
Nhìn lá vàng anh ngỡ là
hoacúc
Thu đã về anh cứtưởng Xuân sang
Vì nuốitiếc ngàyxanh qua vộiquá
Soi hồThu ánhmắt thấy ngỡngàng
Kiếpsống thahương vũtrụ là nhà
Bốnbể loàingười đềulà huynhđệ
Trong tiềmthức đời không còn biêngiới
Nên quêhương thành vôtận baola
Nhưng khi nhớ em lòng rất xótxa
Sáu tỉ loàingười không thay em được
Tim chỉ có bónghình em duynhất
Trời sinh em ra dành để riêng anh
Lá vàng rơi, anh chỉ ước lá xanh
Mình trẻ mãi, tìnhyêu không phainhạt
Yêu thathiết, tình mặnnồng, ngàongạt
Bốnmùa không làm thayđổi tim anh
Hạnhphúc tình yêu caonhất trầngian
Qúynhất trênđời là tim em đó
Anh nhớ quá nên làm thơ gởi gió
Rằng anh yêu em nhiềulắm em ơi
Thu 2002
Tân Văn
Nụhôn
tốchành
Nhớ em quá anh gởi từ
BắcMỹ
Nụhôn nồng qua đồngcỏ, đạidương
Vượt núi băng rừng, mang đến yêuthương
Gây phong ba trên conđường đi tới
Chim tungcánh hót tìnhca chờđợi
Mây hồng trôi lơlửng giữa trờixanh
Nụhôn mang thươngnhớ tự tim anh
Bay tốchành vì anh khôngthể đợi
Mở cửa khuêphòng, nụhôn sắptới
Đang vào nhà và lẻn đến tìm em
Thẹnthùng chi, đừng eấp bên rèm
Đưa tay đón và đặt lên trên má
Đặt lên môi, hôn thật dài, thật đã
Lên ngực lên tim lên cả khắp người
Em cứ yêu và ômấp trọnđời
Nụhôn nồng còn nónghổi em ơi!
Tân
Văn
Gặp
Em Trong Mơ
Đêmqua anh đã nằmmơ
Em elệ đến trao thơ cho mình
Thơ em nồngthắm ântình
Lần đầutiên gặp làm mình ngẫnngơ
Ngườithơ xinhđẹp như mơ
Trầngian đâu mấyai ngờ có em
Trăng soi ánhbạc xuống thềm
Hôn lên trên suốitóc mềm thơmtho
Đôita tuy chẳng hẹnhò
Mà duyênkỳngộ tìnhcờ gặpnhau
Tuy khôngphải mốitình đầu
Mà lòng vẫn thấy dạtdào yêu em
Gióthu layđộng lá mềm
Hôn lên môithắm, má em ửnghồng
Bên tai em nói thìthầm
Yêu thêm nhiều nữa, nghìnnăm vẫncòn
Tình em vằngvặc trăng tròn
Thân em ngàngoc, anh ôm anh bồng
Môi em như đoá hoahồng
Làmsao cầmđược nỗilòng trongđêm?
Tân Văn
Gởi
côgái Huế
Hỡi côgái Huê' của tôi ơi!
Cô đã làm tôi mơmộng rồi
Từđộ biêt cô tôi thaothức
Đêmngày chỉ nhớ đến cô thôi!
Chiếc nónbàithơ rất gợitình
Tócthề duyêndáng, má xinhxinh
Đôimắt hồthu thơmộng quá
Hồn tôi trànngập nắng bìnhminh
Hỡi côgái Huê' của tôi ơi!
Cô làmviệc chi, mấy tuổi rồi?
Ướcgì tôi đượcnghe cô hát
Tôi hò phụhoạ giúp cô vui
Tôi cũng biết hò điệu Namgiao
Hát tìnhca Huế của thuởnào
Thích câu Máiđẩy, giòng giaocảm
Yêu người xứHuế dáng thanhtao
Nếu cô ra ngắm giòng Hươnggiang
Sẽ thấy tình tôi rất chứachan
Vượt Tháibìnhdương về bênấy
Thành dòngnước chảy, tiếng thởthan
Hoặc nêu cô ra ngắm Trườngtiền
Sáu vày mườihai nhịp cầuduyên
Là cầu nối nhịp bao traigái
Trongđó có tôi với bạn hiền
Nêu cô lên tận đỉnh Ngựbình
Chứngkiến giùm tôi một mốitình
Chàng trai xứQuảng từ châuMỹ
Gởi vê côgái Huế rất xinh
Tôi muốn lấy thơ kếtthành thuyền
Đivề xứHuế để traoduyên
Cùng người congái xinh như ngọc
Hạnhphúc nhưlà chuyện thầntiên
Khinào tôi mới gặpđược cô?
Chuyên áiân đợi đến khinào?
Cô ơi xaquá làmsao với?
Tình tôi đành gởiđến trăngsao
Tân
Văn
Sàigòn
kỷniệm
Sàigòn hômnay có vui không
em?
Con đường nămxưa anh vẫn đitìm
Chodẫu thờigian mờphai kỷniệm
Thànhphố thânyêu cònmãi trongtim
Sàigòn hômnay có mưa không em?
Nhớ những giọtmưa trên lá cây mềm
Rócrách máitôn từng đêm hoangvắng
Mưarơi bênnày làm thươngnhớ thêm
Sàigòn hômnay có nắng không em?
Nhớ ánhbìnhminh, nhớ cả nỗiniềm
Nhớ thuởhọctrò lêchân khắpphố
Kỷniệm ngàyxưa giờ biếtđâu tìm?
Ướcgì Sàigòn có anh và em
Haiđứa cùng đi, chung một nỗiniềm
Sốnglại những ngày ngâythơ mơmộng
Ta đưanhau vào hạnhphúc thầntiên
Tân
Văn
Đónnhận
Anh đónnhận môi em thơmngọt quá
Trên môi anh và khắp cả người anh
Hôn ngấtngây như lơlững giữa trờixanh
Ngực em áp vào đầy tràn ânái
Anh muốn uống như bé thơ thèmsữa
Uống trămnăm chửachắc đã nođầy
Còn suối ngọt nào cho anh uống nữa đây?
Có suối nào uống khôngbaogiờ cạn?
Anh muốn dìu em di vào giấcmộng
Cõithiênthai nơi ấy rất tuyệtvời
Để thấy lòng rộnrã suớng chơivơi
Nhạc êmdịu đưa ta vào ânái
Ôm chặt anh đi để thịtda sátlại
Có gì đâu mà ngầnngại em yêu?
Hãy cho anh hôn ngâyngất sớmchiều
Em sẽ thấy những điều huyềndiệu nhất
Hãy saymê khi chúngmình giápmặt
Dẫu trongmơ cũng tưởngtượng mêly
Ngực em căng anh cũng muốn libì
Xin đammê đừng để ngừng một phút
Mọi cảmgiác đang sôilên sùngsục
Và thịtda như nởrộng căngphồng
Tưởngchừng như thấy baybỗng lênkhông
Đêm dẫu tàn và saomai đã tắt
Chỉ còn nghe tiếng nhạclòng dìudặt
Quên đấttrời và quên cả chínhta
Tân
Văn
Hỡi người trong mộng
Hỡi người trongmộng của anh ơi!
Xin đùng biquan, hãy yêuđời
Anh nỡ lòng nào mà từchối
Tìnhyêu người đã hiếndâng rồi
Anh vẫn qúy người hơn kimcương
Cưng như hoa thắm sắc yêuthương
Có gì quý hơn người trikỷ
Gần nhau dầu cách trở đạidương
Người hãy vuilên trong đêmnay
Dẫu không nằm được giữa vòngtay
Thì ta cũng thấy lòng sungsướng
Thảhồn theo mộng thật đắmsay
Mấy hôm rồi người nỡ không thư
Làm anh quayquắt nhớ tươngtư
Losợ chuyện gì người đổiý
Chodầu tình vẫn ở trongmơ
Hỡi ngưòi trongmộng vẫn còn say
Anh gặp trongmơ thấy ngấtngây
Baonhiêu tưởngtượng, bao hoàibão
Chodầu thựctế chửa nắmtay
Anh muốn uống từng giọt áiân
Hít từng hơithở của giainhân
Để cho vũtrụ ngừng quay mãi
Hạnhphúc tâmhồn lẫn xácthân
Ta đang đắmsay mộng liêutrai
Ôm em thânthể đẹp thondài
Người khoá thân ta cho chặtlại
Để hai thành một, một mà hai
Tay người đang siếtchặt lưng anh
Hồn bay lêntận đỉnh trờixanh
Áiân nay đã tuôn thành suối
Tậnhưởng mêly giấcmộng lành
Tân Văn
|
Tình Anh
Anh đốn hết trúc rừng làm câybút
Nước đạidương làmthành mực màuxanh
Vìếtthư tình cho em hiểu lòng anh
Nhớthương em, những đêmdài thứctrắng
Lấy trăngsao để làm đèn đêm vắng
Thì dẫucho mây trắng nhuộm màuxanh
Sao rụng rơi, trăng mònkhuyết héotàn
Nướcbiển cạn, trúc rừng khôngcòn bóng
Vẫn khôngtảhết tìnhyêu nóngbỏng
Tình thâmsâu hơn đáybiển Tháibình
Cao ngútngàn hơn tận đỉnh thiênthanh
Làm chấnđộng đấttrời và nhânloại
Khi yêu em, tim anh nào biết mỏi
Tình tuyệtvời dânghiến chỉ riêng em
Anh lặng nhìn từng nét chữ trong đêm
Lắngnghe nhịptim đôita cùng đập
Dẫu đạidương vẫncòn làm ngăncách
Anh nghe thìthầm em nói bên tai
Ta yêunhau, yêu mãimãi, yêu hoài
Có baogiờ anh nói cho em rõ
Tấtcả khotàng trầngian châubáu
Anh không cần, chỉ muốn có em thôi
Muốn yêu em, ômấp mãi suốtđời
Dẫu phải vươt trùngdương hay samạc
Địnhmệnh giúp haiđưá mình gặpmặt
Nhưng hoàncảnh làm ngăncách chiaxa
Biet khi nào hai thânthể chungnhà?
Và hoabướm sẽ đivào tìnhái
Tình ta không biêncương, không ngầnngại
Anh đêm nhịptim rộnrã ngàyđêm
Và nụcười mỗikhi nghĩ đến em
Anh tựhỏi có baogiờ em nhậnthấy?
Tân Văn
Nỗibuồn chủnhật
Ngàychủnhật ở bênnày hoangvắng
Buồn côđơn, nghe gió ngỡ là em
Có nhắntin xin tỏ hết nỗiniềm
Đừng ấpúng gió thẹ thùng bay mất.
Thuở họctrò anh yêu ngàychủnhật
Nhưng bâygiờ saothấy nó táitê
Thờigian trôi rất chậmchạp lêthê
Vì đợimãi ngườiyêu khôngthấy đến.
Anh chẳng khác một conthuyền khôngbến
Trôi bềnhbồng vượt qua Tháibìnhdương
Biểnrộng nào cho bằng biển yêuthương?
Trongđó có em, đồngbào, đồngloại
Từ châuMỹ nhớ cốhương vờivợi
Đỗquyên còn vangvọng tiếng xaxôi
Tuổitrẻ qua, thờigian chẳngngừng trôi
Nhưng cố giữcho lòngmình trẻ mãi
Để có những chiều tuy buồn têtái
Vẫn thấy yêuđương dầu chỉ mộtmình
Thèmkhát đôimôi, ánhmắt ântình
Hôn thathiết như có mình trướcmặt
Tân Văn
Thu Phong
Thu đã về rồi em thấy không?
Câyphong đổisắc lá sang hồng
Trời xuống mưangâu, cơn gió lạnh
Hỡi người có cảmthấy bângkhuâng?
Em có nônnao những buổichiều?
Hoặc đêm trừtịch, ngắm côliêu
Mà trong tâmtưởng đang thèmkhát
Những giot mưa yêu đổxuống nhiều
Mặckệ mùaThu đã trởvê
Xuân tình lailáng chảy đêmê
Hỡi người trong mộng say hay tỉnh?
Ta đến thiênthai lạclối về!
Tân Văn
Tình
Nồng
Giờ này em đã ngủ say
Nhưng anh thươngnhớ, từng giây đợichờ
Em say giấcngủ nằm mơ
Anh đang trao tặng bàithơ ântình
Em cười duyêndáng thật xinh
Ðôimôi mọngđỏ, dáng hình thonthon
Ôm em anh tặng nụhôn
Hỡi người đã chiếm tâmhồn của anh
Trămnăm duyênnợ sắpthành
Muôn thương ngàn mến của anh tặng nàng
Tình em hơn ngọc hơn vàng
Anh đang sayđắm mênhmang trong lòng
Yêu em thathiết mặnnồng
Ngànnăm anh vẫn một lòng thủychung
Em ơi anh đợi tươngphùng
Dẫucho cáchnúi ngănsông vẫn chờ
Yêu em anh viết thành thơ
Em là thihứng, mộngmơ suốtđời
Yêu em nhiềulắm em ơi,
Làmsao tả hết bằnglời cho em
Yêu ngày khôngđủ, yêu đêm
Kiếptrước chưa đã, yêu thêm kiếpnày
Em làmngâyngất mêsay
Hômnay anh đợi, ngàymai anh chờ
Tân
Văn
Thương về Ðànẵng
Ðứng bên ni Tháibìnhdương
Ai về Ðànẵng chung đuờng với tôi
Xa quê thươngnhớ bồihồi
Nhìn về phương ấy đứng ngồi không an
Sơntrà nghe tiếng thởthan
Tiênsa thông réo, gió ngàn vivu
Mỹkhê vangbóng mộtthời
Ngũhànhsơn vẫncòn mời khách xa
Kimsơn sừngsững kiêusa
Mộcsơn vẫn gọimời ta trởvề
Thuỷsơn hùngvĩ caonghêu
Hỏasơn hai ngọn đứng đều songsinh
Thổsơn trông thật là xinh
Baonhiêu hang dộng, là tình bấynhiêu
Nơi tôi cùng với nguờiyêu
Ðã từng đến viếng những chiều nămxưa
Thiênlong, Vânnguyệt nhớhoài
Hoanghiêm thạchđộng, Langhu tuyệtvời
Huyềnhhôngđộng đón baonguời
Tàngchơn tôi đã khắc lời trămnăm
Tamthai, Linhứng, Từtâm
Là Tambảotự tiếngtăm lẫylừng
Ai xa Ðànẵng không thương?
Ngànnăm tôi vẫncòn vươngvấn tình.
7-2002
Tân Văn
MùaThu kỷniệm
Nhớ thuở họctrò cùngnhau trốnhọc
Bên bờhồ soi mặtnước trongxanh
Em khẻ bảo yêu tràntrề như nước
Đếm tình em: anh nhìn lá trên cành
Em sẽ viết tìnhthư lên trên lá
Đến khi nào hết lá hết thư anh
Anh đếm lá thậtnhiều, sungsướng quá
Lá trên cành, rồi lá ở rừng xanh
Thờigian trôi em hẹn anh hồ cũ
Một chiều Thu mây trắng gió thanhthanh
Lá vàng úa, nước hồ im phẳnglặng
Em thìthầm, đây lầncuối gặp anh
Em cấtbước sangngang mùaThu đó
Anh thẩnthờ rờibỏ túp lềutranh
Ôm kỷniệm nghẹnngào bao nhungnhớ
Thầm trách mình lá đâu cứ mãi xanh!
Bao nămtháng mộng tangbồng hồthỉ
Băng đạidương và trãikhắp nămchâu
Nhưng mỗi độ nhìn lá vàng BắcMỹ
Kỷniệm xưa chợtđến gợithêm sầu
Baonăm qua anh vẫn còn đếm lá
Nhưng tìnhthu nàocó thấy đâu em?
Anh đếm đã bao mùathu đến
Tự hỏi mình em sinh đã mấy lần?
Chiều hômnay soi mình trên nướcbiếc
Đếm lá vàng rơirụng nhớ ngườixưa
Bao kỷniệm bâygiờ thành thathiết
Vẫn còn yêu, yêu mãi mấy cho vừa!
Tân
Văn
Congái Quảngnam
Ai về xứQuảng mà coi
Nữsinh cũng biết múaroi điquyền
Nụcười khuônmặt có duyên
Ðừng xem thường gái thuyềnquyên mà lầm
Nhiều cô vănvõ songtoàn
Ðánhquyền tungcưc liênhoàn rấtnhanh
Có cô trẻđẹp Kim Anh
Hạ vôđịch Nhật đã giành huychương
Fujioka coithường
Vôđịch thếgiới chưa nhường mộtai
ÁVậnhội mới trổtài
Bị Kim Anh hạ, họcbài chuacay
Nguyễn Trang Bảo Ngọc văn hay
Cửnhân tốtnghiệp, cũng tay anhhùng
Hai cô võthuật phithường
Mangvề hai chiếc huychương bằngVàng
Hoanhô congái QuảngNam!
Tân Văn
Trai
QuảngNam
Đất QuảngNam chưa mưa đã thấm
Ơt QuảngNam chưa nhấm đã cay
Ai về xứQuảng cho hay
Có nàng thụcnữ đêmngày nhớmong
Trai khôn tìm vợ chợ đông
Gái khôn tìm chồng đến đất QuảngNam
Em không tham bạc tham vàng
Chỉ tham trai Quảng hiênngang đatình
Nơi đây nhânkiệt điạlinh
Bao anhhùng đã hysinh cho đời
QuảngNam sơnthuỷ tuyêtvời
Núi hôn biên thắm, đấttrời yêunhau
Em chưa uốngrượu HồngĐào(1)
Mà da em đã hồnghào vì anh
Tươngtư trằntroc nămcanh
Hỡi chàng trai đất NgũHành yêu em
Muốn ôm anh đến đãthèm
Phỉnguyền ânái cả đêm lẫn ngày
Hôn em cho đắm cho say
Cho tình lênhláng, đỏ hây máhồng
Cho sungsướng tận đáylòng
Em đang mơmộng độngphòng tânhôn.
Tân
Văn
(1) Rượu HồngĐào là đặcphẩm của QN
Giấcmơhoa
Những ngàyqua em làm gì biếnmất?
Anh nhớ em lòngdạ rất xótxa
Chỉ gặp em trong những giấcmơhoa
Trong khi ngủ và mơmàng lúc thức
Anh ước gì nó mãi là sựthực
Để lúcnào anh cũng được gần em
Từ bìnhminh cho đến lúc tànđêm
Cho ânái tràodâng lên chấtngất
Sao không đến haiđứamình gặpmặt
Khônggian đêm thanhvắng quá em ơi!
Đêm không trăng chỉ có ánh saotrời
Anh đếm sao để đolường thươngnhớ
Biết làm sao tỏ bày cho em rõ
Đêm càng khuya nỗi nhungnhớ càng đầy
Nhớ điêncuồng, quayquắt, biết saođây?
Xin em đến dầu chỉ trong chốclát
Anh vẫn thức dẫu ngàn sao có tắt
Vòngtay anh đang chờđợi thiếttha
Thèm hôn lên khắp thânthể ngọcngà
Để hai tráitim yêuthương dàodạt
Em mang đến hươngtình ngàongạt
Trải làm chăn haiđứa đắp đêmnay
Những bài tìnhca em hát mêsay
Những câuthơ đã ru anh vào mộng
Lúc bên em anh thấy đời đángsống
Một phút gầnnhau cũng đẹp muônđời
Xin nhận nơiđây tình mãi tuyệtvời
Gói trong tim những lời thathiết nhất
Hãy ômnhau, hai đứa mình siếtchặt
Anh hôn lên từ đôi mắt bờmôi
Má em hồng, tìnhái đã lênngôi
Mình dìu nhau, cửa thiênthai hémở
Mới lầnđầu, xin em đừng bỡngỡ
Bài vở lòng vụngdại có saođâu!
Càng đammê, càng hạnhphúc về sau
Ta sẽ yêu suốt đêm khôngcần ngủ
Đêm huyềndiệu còn ai trong vũtrụ?
Anh muốn đêm dài vôtận em ơi
Đường em về mong tuyết phủ khắpnơi
Và giôngtố, xin đừng rời em nhé
Hạnhphúc tuyệtvời giờ em hiểnlộ
Sợixích vàng khóa tim chặt vớinhau
Đừng táchra sẽ mangđến thươngđau!
Tân Văn
Ðọcthêm Thơ
Tân Văn
|
|