|
Con tiễn mẹ đi vào nơi miên viễn, Chiều đông buồn trên đồi vắng mưa bay. Hàng cây cao cành trụi lá gió bay, Tay vẫy tiễn người đi không trở lại. Tiếng cú thê lương rúc dài ai oán, Thay lời than hồn thiêng khuất đâu đây. Lòng thắt đau nhìn mộ lấp đất đầy, Quỳ lạy mẹ từ đây xin vĩnh biệt. Thôi mẹ nhé, bình yên nơi mộ lạnh, Lòng đất sâu ẩm ướt một màu đen. Con trở về căn nhà cũ ấm đèn, Lòng tê tái từ nay con thiếu mẹ. Nương hương khói hồn mẹ về Cực Lạc, Xa ta bà tọa chín phẩm đài sen.
|