Hoa đào trắng từng cánh rơi lả tả, Cảnh trần gian hay lạc bước thiên thai. Đời là mơ, chỉ là giấc mộng dài, Còn gì lại qua chuỗi ngày dĩ vãng. Hoa tươi đẹp trên cành bao năm tháng, Lá rừng xanh nhuộm thắm được mấy mùa. Kiếp phù sinh thoáng chốc nét già nua, Thương thân phận thương hoa tàn lá úa.