Anh vẫn nhớ quê em mùa nắng hạ, Tàn lá xanh rộn rã tiếng ve sầu. Ta bên nhau, em áo trắng hoa màu, Anh vụng dại nụ hôn đầu trao vội. Em e thẹn lòng anh thêm bối rối, Ngọn gió chiều hòa điệu mộng yêu đương. Tưởng tình đầu thắm thiết chữ nhớ thương, Giờ xa cách trùng dương người đôi ngã. Anh trở lại vườn xưa ngày tháng hạ, Nắng nữa chiều xuyên cành lá xanh tươi. Nghe mênh mang nỗi nhớ dáng em cười, Và trong gió lời thì thầm tên gọi.