Cảm tác qua bài thơ
"Em Đã Trở Lại Paris" của Kim Thành
Anh,
Paris bây giờ buồn hơn ngày đó,
Cô đơn dài lối ngõ nẻo đường xưa,
Sân ga chiều hiu hắt nắng vàng thưa,
Lòng thầm nhủ chẳng còn người đưa đón.
Tháp cổ chơ vơ, trời xanh vút ngọn,
Phố đông người như bãi vắng hoang sơ,
Em gục đầu trong nỗi nhớ bơ vơ, Sẽ hóa đá ngàn năm em chờ đợi,
Tìm anh trong tuyệt vọng cõi vô thường,
Trao về anh trọn vẹn nỗi yêu thương,
Lời nồng ấm từ tim hồng rộn rã. Paris vào thu, cây đường đổ lá, Hồi chuông xa vang vọng tiếng cầu kinh,
Trong vội vã chấp tay thầm nguyện ước,
Phép nhiệm mầu xoá được
nỗi chia xa ...!