Printable Version |
+-+ Từnguyên tiếngViệt |
Author: dchph posted on 5/27/2003 10:07:05 PM
Trảlời của : dchph Trướcđây nhiều năm, như nhiều trithức Việtnam khác, tôi cũng có cáibịnh tin vào sáchvở, hễ có ôngTây bàÐầm nào nóisao là nghevậy. NgườiViệt chúngtôi vẫncòn rấtlắm người như tôi thờitrẻ, thấy ôngTây nào rành tiếngViệt là phụclănra, bấtkểluôn sựinôngcạn hay thiếusót của họ. Chẳngcần phải nêutên ai cụthể rađây vì những chuyêngia Việtngữ Tâyphương đó từ xưađếnnay đó chỉ đếmđược trên đầungóntay. Cánhân tôi, sau một thờigian họchỏi và truycứu tiếngHán hiệnđại và tiếngHán cổđại, nhấtlà tiếngQuanthoại (hậuthân của tiếngHán trungcổ) với một trìnhđộ tinhthông và một sốvốnkiếnthức về ngữâm lịchsử, tôi cảmnhận rarằng: tiếngViệt phải thuộc ngữhệ Hán-Tạng. Vìsao? Như ông đã nêura: tiếngViệt và tiếngHán giốngnhau hầuhết trên mọi phươngdiện ngữâm học, ngoạitrừ: hìnhdungtừ đặtsau danhtừ. Ðây cũnglà đặcđiểm ngữpháp tươngđồng với các thứ tiếng Nùng, Tày... -- những tiếng thuộc ngữhệ tạmgọi là "BáchViệt" -- và sựkiện này không loạibỏ các thứtiếng này rangoài hệHán-Tạng. Trườnghợp tiếngPháp cũngvậy, cũng với thứtự danhtừ + hìnhdungtừ, nó khôngbề bị gạtrangoài ngữhệ ẤnÂu. Ðúngvậy, tiếngViệt và tiếngHán giốngnhau nhưhìnhvớibóng, bằngchứng là những tươngđồng trong những từ cănbản: cha, mẹ, anh, chị, trời, đất, lá, cá, tấm, cám, mắt, đầu, trán, môi, mũi, ăn, uống, bú, ngủ, nằm, đi, đứng, đái, đụ, ỉa... những từ nguyênkhai mà bấtcứ ngônngữ nào cũngphải có trướckhi vaymượn những từ "vănhoá". Những nhàngữhọc Tâyphương và những người theo họ xem sựtươngđồng về sốđếm một đến năm giữa tiếngViệt và các thứtiếng Mon-Khmer đã cholà Việtngữ thuộc dòng Mon-Khmer, thuộc ngữhệ NamÁ chodù tiếngViệt trên nhiều phươngdiện ngữhọc cáchxa các thứ tiếng này mộttrờimộtvực. Sốđếm và mộtsố từ xemra cơbản khôngthể dùng xácđịnh nguồngốc tiếngViệt. Ðó cóthể là quanhệ vaymượn hoặc ảnhhưởng lẫnnhau vì sống gầnnhau. Trong sựvaymượn ngônngữ, thường thì sắctốc hoặc dântộc yếuhơn, thườngcó khuynhhướng chịu ảnhhưởng của nước hoặc dântộc mạnhhơn. Chắcchắc là sắctộcKinh, (ngườiViệt, trong lịchsử baogiờ cũng mạnh hơn những sắctộc thiểusố khác. Và nếu cholà ngườiKinh đồnggốc với các sắctộc Mon-Khmer thì làmgì chó chuyện ngườiViệt thườngxuyên"ănhiế" và khinhmạn ngườiThượng màlại nểvì ngườiHán? Trong hai tiếng Hán và Việt có những cách diễnđạt ngữhọc mà chỉcó cùng một gốc mới giốngnhauđược, thídụ như những kếthợp diễnđạt kháiniệm: bàn+tay, bàn+chân, khuôn+mặt, lỗ+tai, lỗ+đít, đụ+má, ăn+uống, ... chưakểđến mốitươngđồng về âmvị, âmvận, thanhđiệu, ngữnghĩa v.v... Tómlại, sựhiệndiện của mộtsốít từ có nguồngốc Mon-Khmer trong tiếngViệt khôngthể phủđịnh được cáiđasố và toànthể của mốitươngđồng Hán và Việt. Trong cái tổngthể tiếngViệt hoànchỉnh như ta biếtđến ngàynay, nếu trên 90% của mọiphươngdiện hai thứtiếng HánViệt giốngnhau nhưđúc thì những từ lẻtẻ xâmnhập từ các thứtiếng lânchận vì cùng sốngchungnhau trên một địabàn (dânthiểusố trên đấtViệt ngàynay thựcra họ là chủnhân chânchính của lãnhthổ nướcViệt sống từ thuở khaithiênlậpđịa chođến ngàynay, trongkhiđó ngườiViệt chắcchắn là dândicư từ miềnnam Trunghoa xuống, là nơi những sắcdân hậuduệ "BáchViệt" đang sinhsống, điểnhình là dântộc Zhuang, hay Nùng, với vănhoá trốngđồng với kỹthuật đúckết và còn sửdụng trốngđồng trong các vụlễlạc, với dânsố trên 20 triệu người, một sắctộc thiểusố lớn nhất trên thếgiới mà khôngcó quốcgia riêng.) Nóichocùng, thựcra cáigốc banđầu của ngônngữ không quantrọng bằng cáibảnchất nộitại giữa hai ngônngữ Hán và Việt. Và nếu ta chấpnhận hai thứ tiếng giốngnhau trên 90 phầntrăm về cácmặt ngữhọc, thì chúng phảiđược xemlà đồng ngữhệ vớinhau ! Giốngnhư ta sosánh tiếngAnh với tiếngPháp hay tiếngÐức vậy. Tôi hiệnđang thựchiện việc truycứu và sosánh sắpxếp những từ Việt, hay Nôm, có nguồngốcHán vào khodữliệu Hán-Nôm ở địachỉ http://Han-Viet.com, hiệncòn đangtrong giaiđoạn đánhmáy ghinhập dữliệu, chứ chưa hiệuđính và tríchdẫn nguồngốc, dođó tuydù có rất nhiềulỗi chínhtả hay kỹthuật đánhmáy, ông vẫn cóthể dùng để thamkhhảo và sosánh để rútra một kếtluận riêng cho ông. Càng đọcnhiều, ông sẽ dầndần nhậnra mối quanhệ chặtchẻ của hai thứ tiềng Hán và Việt. Mong nhậnđược sựchỉgiáo hay ýkiến riêng của ông và bạnđọc. dchph |
End of Printable Version |